Đợi đến khi Thường Hy gặp lại Tiêu Vân Trác cũng là buổi sáng ngày hôm sau rồi. Một cái tinh thần sáng láng, một vị thần sắc tiều tụy. Hai người vừa gặp mặt, Thường Hy không biết làm sao mở miệng hy vọng Tiêu Vân Trác khai ân đây.
Tiêu Vân Trác nhìn thần sắc ỉu xìu của Thường Hy, chậm rãi nói: “Cô đã biết tội chưa?”
Thường Hy nghe vậy, ngẩng đầu lên chống lại khuôn mặt không chút biểu tình của hắn, nhìn đến chút châm chọc nhanh chóng biến mất nơi khóe mắt hắn, ở trong hậu cung này làm nô tỳ vốn không nên có tự ái, nhưng Thường Hy trong lúc bất chợt không nhịn được, lại há miệng nói: “Nô tỳ không có tội!”
Thường Hy quật cường khiến Tiêu Vân Trác có chút tức giận. Đứng sau lưng Tiêu Vân Trác, Triêu Hà nhìn Thường Hy vô cùng nóng vội, liên tiếp nháy mắt với nàng. Nhưng là Thường Hy căn bản cũng không nhìn. Vãn Thanh ở một bên đưa tay kéo Triêu Hà, lúc này Triêu Hà mới không thể làm gì mà âm thầm cúi đầu, thở dài một hơi.
Tiêu Vân Trác không nghĩ tới Thường Hy lại cố chấp như vậy, nhưng cũng không tức giận mà ngược lại cười nói: “Cô không có tội? Cô quả thực không có tội?”
Thường Hy nhấc đầu lên nhìn Tiêu Vân Trác, âm thầm cắn răng, cho dù chết cũng không để hắn coi thường nàng. Mặc dù không thể giống như đại trượng phu, thà chết đứng cũng không sống quỳ, nhưng Ngu Thường Hy nàng cũng tuyệt không phải kẻ ngốc để mặc cho người định đoạt. Nàng không sợ hãi chút nào nhìn Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-na-dong-cung-ai-phi-dung-voi-tron/2171955/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.