Đông cung chiếm toàn bộ góc đông nam của Hoàng cung, thật ra thì đứng song song cùng Hồng Thái điện, nhưng nếu muốn đến Hồng Thái điện bên cạnh Trường Nhạc điện thì phải đi vòng qua một đoạn đường rất dài. Cũng không biết Hoàng đế nghĩ thế nào, từ trước tới giờ, Đông cung cùng Hồng Thái điện chỉ cách một bức tường ngăn cách mà không mở được một cái cửa, mỗi lần đều muốn lượn rất xa mới đến nơi.
Sau này Thường Hy mới từ từ hiểu, mỗi vị Hoàng đế đều lo sợ quyền thế của Thái tử quá lớn sẽ đe doạ ngôi vị của mình, cho nên mới không khai thông cái thông đạo kia. Thật ra thì chính là sợ một ngày nào đó sẽ có một vị Thái tử chạy đến bức vua thoái vị, cho nên mỗi một thời đại Hoàng đế đều không giao quyền lợi quá lớn vào tay Thái tử, để cho hắn ngồi cao. Cho đến nay ngay cả Hoàng tử cũng đều mắt nhìn chằm chằm vào đế vị, đương kim Hoàng thượng tựa hồ cũng hoàn toàn không có gì phản đối, có lẽ ngài ta sẽ càng cao hứng khi các con trai tranh đấu, sẽ không có người nào có thể kiêu ngạo uy hiếp được địa vị của ngài.
Ra khỏi Đông cung, một đường đi về phía nam, trước bước qua kiền môn đến hậu cung, một đường lát đá xanh đi tới Lân Chỉ cung của Hoàng hậu quá cố, qua Lân Chỉ cung, quẹo trái một đoạn ngắn là tới Trường Nhạc điện.
Trường Nhạc điện là tẩm điện của các đời Hoàng đế Đỉnh Nguyệt quốc, theo sát Trường Nhạc điện là Minh Tín điện,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-na-dong-cung-ai-phi-dung-voi-tron/2172004/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.