Thật ngoan.
Ta không thể kiềm chế được nữa, vòng tay ôm lấy cô bé, như ôm ta bơ vơ không nơi nương tựa của năm đó.
Và từ đó —
Ta, Tống Ly Ưu, có một đệ tử thân truyền của chính mình.
Nhưng lần này, ta không đổi tên cho cô bé, vì cái tên của cô bé đã mang quá nhiều nỗi nhớ.
"Tiểu A Niệm, sư phụ sẽ để cho con tự tay báo thù."
Đây sẽ là lễ bái sư mà ta tự tay trao cho Tiểu A Niệm.
9
Ta đưa Tiểu A Niệm về môn phái.
Sư phụ ngạc nhiên khi thấy ta nhận đồ đệ. Nhưng sau khi biết được thân thế của Tiểu A Niệm và tất cả những gì đã xảy ra dưới chân núi, im lặng một lúc lâu.
Cuối cùng, ông ấy lấy túi càn khôn ra, lấy một bảo vật phòng thân ra.
"Theo quy tắc, thanh kiếm đầu tiên con nhập môn sẽ do sư phụ con truyền lại. Nhưng hiện tại không cần vội, sau này kiếm Đoạn Thuỷ trong tay nàng sẽ là của con. Nhưng nếu con là đồ tôn của ta, ta cũng sẽ tặng cho con một món quà, viên Tỵ Vân Châu này, con hãy mang theo bên người. Nếu không phải là kẻ có pháp thuật cao siêu thì những yêu quái thông thường không thể làm tổn thương con được."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lia-xa-uu-phien-nguyet-loc/297735/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.