Chương 47
Nhà Phí Vũ Đồng có 3 phòng ngủ một phòng khách, một phòng đóng kín, hai phòng còn lại, một phòng của Phí Vũ Đồng, bên trong có đặt một cây đàn dương cầm. Phòng kia là thư phòng, trên giá sách có không ít tuyển tập dương cầm cổ điển.
Phòng khách gọn gàng, sạch sẽ. Phí Vũ Đồng vào bếp lấy 2 cốc nước cho Tiêu Vũ và Từ Hạo Thiên uống. Sau đó thuật lại tình hình của mình cho Tiêu Vũ nghe: "Năm ngoái em đã thi qua cấp 7. Cuộc thi cuối cùng em tham gia là giải Chopin tổ chức tại Kyoto nhưng đáng tiếc bị loại từ vòng sơ khảo."
Tiêu Vũ gật đầu, uống một ngụm nước chanh rồi nói tiếp: "Vào đi. Để tôi nghe em đàn một lần."
Phí Vũ Đồng dẫn Tiêu Vũ vào phòng ngủ, cô bé ngồi trước cây đàn dương cầm. Tiêu Vũ thấy cô bé hít một hơi thật sâu, sau đó bắt đầu tập trung chơi đàn, động tác tay của Phí Vũ Đồng khá mượt mà, nhưng biểu cảm lại vô cùng nghiêm túc, như thể đang làm bài kiểm tra vậy.
Tiêu Vũ cau mày, một nghệ sĩ dương cầm giỏi luôn tận hưởng quá trình chơi đàn chứ không bao giờ có biểu cảm như vậy.
Mãi đến khi Phí Vũ Đồng chơi xong, Tiêu Vũ mới lên tiếng: "Đây là 《Những tiếng chuông vọng qua tán lá( Cloches à Travers le Feuilles )》của Debbusy?"
"Vâng" Phí Vũ Đồng cười mỉm.
Tiêu Vũ phẩy tay, Phi Vũ Đồng hiểu ý tránh qua một bên, Tiêu Vũ ngồi xuống trước cây đàn, ngón tay đặt trên phím đàn.
Cô nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lich-su-phan-dau-cua-me-nhan-vat-phan-dien/815971/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.