Chương 10:
Quý Huyền sau khi bị ghét bỏ cũng lười nói lý cùng đôi mẹ con nhà này, vì thế anh mang theo bình chè tiến đến bên Tiêu Nhược Quang bảo : " Tiểu Quang, ba ba mang chè cho con. Là bảo mẫu trong nhà tự tay làm, uống ngon lắm."
Tiêu Nhược Quang chớp chớp hai mắt to tròn, hàng lông mi cong vút rung rung, cậu bé dùng giọng nói non nớt trả lời : " Cho con ạ?"
Quý Huyền bị chớp đến mặt đầy sắc xuân, gật đầu khẳng định : " Đúng vậy, là cho Tiểu Quang đó."
" Không cho" Quý Du đột nhiên nhào tới, Quý Huyền dường như đã sớm đoán trước được, bế Tiêu Nhược Quang đứng dậy, sợ thằng bé bị du ngã.
Quý Du cực kỳ tủi thân, kéo kéo ống quần Quý Huyền gào to : " Ba ba có em trai liền không cần con nữa, ba là ba ba hư, con chẳng thèm ba. Dám không cho con ăn chè, chè là bảo mẫu nhà con làm, tại sao lại không cho con ăn? Ba là ba ba hư, đồ ba ba hư......"
Tiêu Nhược Quang nhìn Quý Du, bắt lấy cổ áo Quý Huyền nói : " Ba ba mang cho chị uống đi!"
Quý Du bị sự hào phóng của Tiêu Nhược Quang doạ giật mình, cô bé trợn tròn mắt nhìn Tiêu Nhược Quang, đột nhiên buông ống quần Quý Huyền ra, vòng tay qua trước ngực, hùng hổ tuyên bố : " Hừ! Đừng tưởng lấy lòng chị thì chị sẽ thích nhóc? Không có mùa xuân đấy đâu nhóc con!"
Tiêu Nhược Quang trả lời : " Không phải, Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lich-su-phan-dau-cua-me-nhan-vat-phan-dien/816027/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.