Tôi gồng lên, gộp hai thanh kiếm lại tạo thành "kiếm trung tính" có màu vàng. Thanh kiếm này rất mạnh, chém đứt tất cả mọi thứ. Tôi lấy hết năng lượng, chém một nhát cực mạnh. Tên Nguyễn Hải văng đi một đoạn dài. Lưng hắn đập vào tường và bất tỉnh.
Nhưng để gồng được như thế, tôi mất khoảng 1 phút. Bây giờ chỉ còn 5 phút để phá giải nghi lễ. Tôi liền nói:
- Làm sao đây? Hắn bất tỉnh rồi ... làm sao phá giải nghi lễ này đây?
Tôi quay lại hỏi Xeniel:
- Làm sao hả Xeniel?
- Anh không biết ... giờ nhóc tự xử đi. Cẩn thận đấy.
- Hỏng rồi ... Làm sao giờ?
Tôi liền đi lại ngay chỗ tế đàn. Lúc này, ma pháp đã tăng mạnh. Một thứ ánh sáng hắc ám che phủ khắp nơi. Tôi liền nói:
- Nguy quá ... làm sao đây? Hả ...
Tôi lại nhìn thấy một dòng chữ kì lạ. Nó ghi: "Chỉ có những ai can đảm mới dám cắt bỏ đôi cánh". Tôi nghĩ cũng khoảng 3 phút rồi mà vẫn không ra. Chợt Hades chạy tới, bảo:
- Nhóc!
- Hả? Chuyện gì?
- Nhóc ... giờ chỉ còn cách này thôi.
- Cách gì! - Zephys hỏi, giọng gấp gáp.
Hades liền trả lời:
- Cách này chính là bẻ gãy đôi cánh của Lauriel. Nhưng mà ... làm vậy sẽ rất nguy hiểm.
- Không được! - Zephys phản đối.
Chợt Lindis liền nói:
- Nếu cậu muốn cứu đứa con của cậu thì hãy chịu khó đi Zephys.
Zephys liền đồng ý. Tôi liền bay vào, bẻ cánh Lauriel. Nhưng cánh của Lauriel khó bẻ hơn tôi nghĩ. Cánh chắc như sắt vậy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lien-quan-mobile-cuoc-chien-voi-de-che-thay-ma-phan-1/538332/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.