Lữ Bố ngạc nhiên:
- Điều tra? Điều tra cái gì cơ? Anh có cái gì mà phải điều tra hả?
- Đương nhiên là có chứ!
- Nhưng có cái gì mới được chứ em? - Lữ Bố hỏi.
Điêu Thuyền không đáp. Cô nằm trên giường, và nghĩ ngợi. Lữ Bố lấy cái mền đắp lên người cả hai, rồi cũng nằm đấy.
(Bên ngoài)
Tôi nãy giờ đứng ngoài nghe trộm. Tôi chỉ nghe thôi, chứ không dám nhìn. Tôi nghe thấy yên ắng, nên quyết định đi về cho lành. Nhưng mà nghĩ lại, thôi thì tôi cứ ở ngoài đây ngồi.
(Bên trong)
Đột nhiên Điêu Thuyền nói:
- Anh ơi.
- Sao vậy em? - Lữ Bố quay sang.
- Hồi xưa, lúc chúng ta vẫn chưa cưới nhau, anh đã làʍ ŧìиɦ với em mà đúng không?
Lữ Bố giật mình. Cậu ta ấp úng:
- Ơ ơ ... em nói gì thế ...
- Anh đừng có nói dối! Rõ ràng là lúc đó ...
(Quay trở lại quá khứ)
Lúc này, Lữ Bố và Điêu Thuyền đang yêu, nhưng chưa cưới nhau. Hai người họ yêu nhau thắm thiết. Một lần nọ, Lữ Bố quyết định làm liều. Cậu ta rủ Điêu Thuyền về nhà. Điêu Thuyền hỏi:
- Anh ơi, sao hôm nay anh dẫn em về nhà anh thế?
- À thì ...
- Có phải anh muốn làʍ ŧìиɦ với em không?
Trúng tim đen, Lữ Bố giật mình, không dám nói gì cả. Nhưng bất ngờ, Điêu Thuyền bảo:
- Nhưng mà em thích! Này anh, chúng ta làm thôi.
- Ơ nhưng mà ...
Lữ Bố chưa kịp phản ứng gì, thì Điêu Thuyền đã kéo Lữ Bố vào phòng. Và hai người đã làʍ ŧìиɦ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lien-quan-mobile-cuoc-chien-voi-de-che-thay-ma-phan-2/538014/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.