Hy Bình rời khỏi thân hình mềm mại của Quyền Hành, nàng đã ngủ thiếp đi. Hắn ta rời khỏi nhà gỗ, thi triển Liệt Dương Chân đao lao vào rừng cây trên đảo… Hắn muốn dựng một căn nhà.
Từ lúc mặt trời lên đến gần hoàng hôn Hy Bình đã đựng xong ngôi nhà. Rất nhiều cây cối đã bị chặt hạ để dùng xây dựng ngôi nhà đích thực là lớn này. Hắn kêu gọi quần nữ cùng săn lùng thỏ, hươu và sau đó, dùng thanh Liệt Dương chân đao sáng ngời để nướng thịt thú đã săn được.
Từ trên mũi đao, mùi thịt nướng tỏa ra thơm phức.
Từ nhà gỗ, Quyền Hành bước ra ngoài, cảm giác run rẩy, vô lực. Đích thị nguyên nhân bởi Hy Bình chiếm hữu hôm qua gây ra. Lúc mới thức dậy, nàng cảm thấy vô cùng giận dữ, trừng mắt lên nhìn, chợt phát hiện ra ngôi nhà gỗ lớn, nàng giật mình ngạc nhiên.
Hy Bình nói với nụ cười mỉm: "Ta dựng đấy, có thích không?"
Quyền Hành ngồi xuống bĩu môi: "Ta không sống trong căn nhà gỗ mục nát này đâu."
"Nàng phải!" Hy Bình vừa thong thả cầm miếng thịt thơm phức lên ăn vừa nói.
Quyền Hành long lanh nước mắt: "Ngươi lại bức hiếp ta!"
Hy Bình cất tiếng thở dài: "Ta chỉ muốn nàng sống được thoải mái thôi."
"Ta không ở đấy!" Quyền Hành thét lớn.
Dương căn của Hy Bình đột nhiên dựng lên: "Nàng nếu không chịu, ta lập tức ôm nàng tiến vào." Hắn cười dâm tiện, nhìn chòng chọc vào Quyền Hành.
Quyền Hành đỏ bừng khuôn mặt, la hoảng: "Ta không cho phép ngươi làm đau ta… Ta ở. Đã được chưa?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/liep-diem-giang-ho-mong/571221/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.