Một quyền này quả nhiên đánh hụt thật. Có điều Lưu Niên không hề né tránh, mà nâng tay nắm lấy cổ tay Diệp Từ, dùng sức kéo lại.
Diệp Từ cảm thấy ngón trỏ bàn tay trái của mình sắp chạm đến lá cờ, nhưng đột nhiên trong chớp mắt cơ thể cô bị kéo mạnh sang trái, cả người mất tự chủ nghiêng về một bên.
Chỉ trong chớp mắt đó, Diệp Từ phát hiện, cô bị người khác đẩy ra ngoài. Cô nghiến răng nghiến lợi, người nọ quá đáng thật! Cư nhiên dùng lực lượng cách biệt giữa nam và nữ trực tiếp đẩy cô ra khỏi phạm vi lá cờ.
Nếu là người khác, lúc này chắc chắn không còn biện pháp nào nữa. Mắt thấy đối phương đoạt được cờ. Phải biết rằng, lúc lá cờ bị rút lên, muốn đuổi theo đối phương đoạt lại cờ, rất khó. Có điều, đó là người khác, họ không phải Diệp Từ.
Diệp Từ là loại người nào? Diệp Từ là người không đạt được mục đích tuyệt đối không bỏ cuộc, Diệp Từ là người vì đạt được mục đích có thể dùng bất cứ thủ đoạn gì. Đối với Diệp Từ, việc quan trọng là kết quả. Còn quá trình, không trọng yếu.
Giống như tình huống bây giờ, cô nghiêng người trên không, vung Miêu Trảo đến chỗ Lưu Niên đang rút lá cờ. Miêu Trảo này tuyệt đối không giống Miêu Trảo dùng ở hoạt động Vũ Long, qua một thời gian dài, Bánh Đậu đã nghiên cứu kỹ Miêu Trảo, hơn nữa cấp bậc công trình học của cậu không ngừng tăng cao, uy lực Miêu Trảo bây giờ rất mạnh, không thể so sánh với cái cũ nữa.
Diệp Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/liep-gia-thien-ha/57529/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.