Tâm trạng có phần ôn nhu, Đường Nhạc dùng tay nhẹ nhàng nâng lưng Tô Trữ Xuyên lên một chút, khiến cho ngón tay càng đi sâu vào bên trong cơ thể hắn.
Cơ thể vô cùng ấm nóng, cảm giác được bên trong vô cùng mềm mại, bởi vì cơ thể bị giữ chặt mà Tô Trữ xuyên không thể động đậy.
“Ngươi nên giữ sức lực?” Bàn tay Đường Nhạc giống như đang trêu chọc một động vật nhỏ bé, giữ lấy cằm Tô Trữ Xuyên.
Ngón tay đặt trong tiểu huyệt vẫn không ngừng chuyển động, từng chút, từng chút mở rộng hơn.
“Ô…giữ, giữ cái gì cơ…” Tô Trữ Xuyên căn bản không thể nói được một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể nắm chặt vai Đường Nhạc. Phần cổ thon dài vô thức ngẩng về sau tạo thành một đường cong vô dùng hấp dẫn.
“Ta nói ngươi nên giữ lại chút sức lực.”
Lần đầu tiên Đường Nhạc kiên trì như vậy, thập giọng khẽ thì thầm bên tai thiếu niên, cố ý nói thật chậm rãi từ tốn giải thích: “Hiện tại ngươi phí sức kẹp chặt như thế. Không bằng giữ sức để lát nữa có thể siết chặt lấy ta?”
Loại lời nói vô cùng xấu hổ này, cho dù có cho hắn mượn một khuôn mặt khác hắn cũng không dám nói. Thậm chí chỉ vừa nghe xong, hai lỗ tai hắn đã đỏ rực lên.
Tâm tình Đường Nhạc không hiểu sao lại trở nên tốt hơn.
Y nghiêng đầu, hàm răng gặm nhẹ lên vành tai đỏ ửng của Tô Trữ Xuyên, giọng nói ngày càng trầm thấp hơn: “Hôn ta lại lần nữa.”
Tim Tô Trữ Xuyên đập dồn dập, cơ thể bị chặt chẽ dây dưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/liep-loc-san-loc/1199102/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.