Edit: Yển
Beta: Phong Lưu Quân
Tiêu Chinh hiếm thấy hơi do dự, ấp a ấp úng nói: “Việc này tôi chỉ chuyển lời giúp người ta, ông không cần nể mặt tôi, tự mình quyết định có muốn…”
Hắn còn chưa dứt lời, Tuyên Cơ đã đoán được, “Cựu Cục trưởng à?”
Tiêu Chinh ngẩn người, “Làm sao ông biết?”
“Tôi đã nghỉ việc đâu,” Tuyên Cơ “chậc” một tiếng, chậm rãi bắt tréo chân, dựa ra phía sau, “muốn tìm tôi, gọi điện thoại nói một tiếng chẳng phải được rồi à, đâu cần tìm ‘trung gian’? Ông vòng vòng vo vo, vừa nghe là biết người này không được tự do gì, không phải bị thương bị bệnh không thể xuống giường thì là phạm nhân đang bị giam giữ, không có tự do. Thương bệnh thì tôi mới gặp Đội trưởng Yên xong, nếu là anh ta, ông đã nói thẳng rồi; những người còn lại, đủ thể diện nhờ ông làm trung gian cũng chỉ có cựu Cục trưởng.”
Cựu Cục trưởng nhiệm kỳ trước của Cục Dị khống bị tình nghi liên quan đến dùng bươm bướm kính hoa thủy nguyệt chiếm cứ thi thể mấy ngàn người, khai man số người tử vong trong các vụ tai nạn, thuộc tội thất trách nghiêm trọng, làm nhục thi thể, gây nguy hại an toàn công cộng, tự mình khai nhận không giấu, bây giờ đã bị phê bắt chờ xét xử.
Nhưng chuyện nào ra chuyện đó, mặc dù đã phạm tội, ông cũng không hề là một người xấu hết thuốc chữa. Có lẽ chính bởi vì đã làm chuyện thẹn với lòng này, cựu Cục trưởng cả đời đều không thể bỏ qua cho mình, làm gương cho cấp dưới, luôn luôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/liet-hoa-kieu-sau/41691/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.