Edit: Yển
Beta: Phong Lưu Quân
Thịnh Linh Uyên là người bỏ quên bản thân trong Xích Uyên, chôn ba ngàn năm, hắn đã thành một bức tượng điêu khắc băng rõ ràng minh bạch.
Hồng trần cuồn cuộn, hắn vừa mới đến, không hợp thời đại, còn chưa kịp thử hòa nhập một chút, tầng băng không thể phá vỡ đã nổ tung từ bên trong trước, không có một chút báo động trước nào.
Vụn băng bắn ra như đao và kiếm, đục xác thân không hề chuẩn bị thủng lỗ chỗ.
Đông Xuyên, A Lạc Tân, cựu tộc trưởng, Ninh vương, Đan Ly, Độ Lăng cung.
Thầy và bạn, người hắn phản bội, người phản bội hắn, người vì hắn mà chết, người bị chính tay hắn đâm chết.
Hắn vốn nhìn họ từ xa, cách một sông băng… nhưng trong phút chốc, sông băng nứt, hắn bị đẩy vào giữa những người xưa và chuyện cũ đó.
Lửa bờ bên kia từ trên trời giáng xuống, ngập đầu. Hắn như một con kiến bị đại thiên tai thình lình xảy ra đè ở phía dưới, chưa kịp chớp mắt thì đã bị đốt thành tro rồi.
Nhưng… cho dù thể xác cháy thành tro, hắn cũng phải liều mạng nhìn về phía âm thanh ấy một cái.
Nhóm Vương Trạch còn đang tiêu hóa thông tin sửa Tri Xuân cần phải giết người, Tuyên Cơ đã đổi thành cổ ngữ. Hắn đứng cách đó vài bước, cánh khép lại sau lưng, thỉnh thoảng có đốm lửa lả tả rơi xuống, xác con rối dưới chân còn đang cháy.
Gương mặt là gương mặt xa lạ, Thịnh Linh Uyên phát hiện, nhiều ngày qua sớm chiều bên nhau, dường như hắn chưa từng nhìn kỹ khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/liet-hoa-kieu-sau/41695/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.