Edit: Yển
Beta: Phong Lưu Quân
Tuyên Cơ ban đầu thấy vẻ mặt hắn nhẹ tênh như mây gió, còn tưởng rằng không sao, do dự đi theo Thịnh Linh Uyên vài bước, vẫn chưa nghĩ ra là cấp cứu mối quan hệ không ngừng xấu đi của hai người trước, hay là hỏi việc nghiêm túc trước, đã thấy hắn bất thình lình quỵ xuống không hề báo trước.
“Này, ngươi…”
“Đừng chạm vào,” thái dương Thịnh Linh Uyên toàn là mồ hôi lạnh, hơi thở đều đang run rẩy, lại ngăn tay hắn, “có… khụ, có máu.”
Tuyên Cơ nghẹn lại, lập tức nhớ tới chuyện chết tiệt trước đó lão quỷ này làm, ngón tay đã chạm tới bả vai hắn lại co về trong tay áo, quay đầu gọi: “Lão Vương, qua đây giúp một tay!”
Nhưng chưa dứt lời, Thịnh Linh Uyên đã hoàn toàn mất đi tri giác, đập lên tay hắn.
Tuyên Cơ ngẩn người, nghĩ thầm: “Nóng quá.”
“Cần tôi làm gì? Có cần đưa đến bệnh viện không? Cơ mà bệnh viện hình như không đúng chuyên môn, chữa được kiếm linh không?” Đội trưởng Vương tiến lại, cào cào tóc, không biết não hắn lại chập chỗ nào, “Kiểu… tình huống như hắn, có phải không thể làm cộng hưởng từ hạt nhân?”
“Còn không thể bỏ vào lò vi sóng[1] nữa kìa.” Tuyên Cơ bực bội trả lời, “Đi mở cửa xe giúp tôi.”
Hắn cẩn thận để ý trên người Thịnh Linh Uyên có vết máu lộ ra hay không, đoạn cúi xuống bế người lên, đặt vào trong xe van.
Vương Trạch không hiểu mô tê gì, lẩm bẩm một câu: “Lúc gọi tôi chẳng phải bảo tôi ‘giúp một tay’ à?”
Xe van không biết là chở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/liet-hoa-kieu-sau/41732/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.