Cạch!
Liễu Bích mở hộp ra, quả nhiên bên trong đống vải bông xuất hiện hai chùm tóc một đỏ một tím dài.
Nàng ném đống vải vụn qua một bên, bên trong là một tầng vân vụ chiếm ngang nửa người cặp song sinh, cặp song sinh vô cùng xinh đẹp..
Liếc mắt nhìn cặp song sinh mình vừa cứu, Liễu Bích thầm hít một hơi khí lạnh.
Cái gì là cực phẩm thể chất? Cái gì là song toàn mỹ nhục?
Cái cặp song sinh này chính là thứ đó!
Tuy rằng cặp song nhân này chỉ tựa mười ba mười bốn tuổi, nhưng lại là cực phẩm trong cực phẩm xinh đẹp. Cả hai chỉ mặc một cái bạch y trắng bình thường, cả hai gần như giống nhau như hai giọt nước, một xinh đẹp thánh khiết, băng cơ tuyết cốt, một mi tâm soái tuấn, thân thể cường tráng, cả hai được chuyển lên xe ngựa của Liễu bích, cặp song nhân nhu nhược vô cốt, cả hai đang toả ra một mùi thơm như là quỳnh, như là phù dung, sao mà cứ thanh thản như thế nhỉ.
Liếc mắt qua mái tóc đỏ, một khuôn đang chìm trong giấc ngủ, đột nhiên như đang mỉm cười làm Liễu Bích tuy tu luyện trinh tử công nhưng cũng thập phần rực lửa.
Hy vọng sau khi được cứu cặp song nhân này đừng có giống như Alviss và Armi, nhất kiến trung tình, nếu không nữ tử ta thật sự rất khó chống cự lại.
Alviss chỉ có thể xem như một thiếu niên anh tuấn, còn người này gọi là cực phẩm anh tuấn cũng chưa đủ để nói về vẻ đẹp của chàng.
Liễu Bích tim đập "thình thịch" hét: "Tất cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-bich-la-ta-chinh-ta/2355657/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.