Ở quê hương của Lâm Tư Dật năm mới thường bắt đầu từ tiết khí đầu tiên trong 24 tiết khí. Đó chính là Lập Xuân.
Vào ngày trước Lập Xuân hàng năm, có một thời khắc đặc biệt gọi là “Đón Xuân”. Ở một số nơi, người ta có tục đánh trâu xuân, cắn xuân, với mong muốn năm mới mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu.
Phong tục này có lẽ được các vùng quê nông nghiệp coi trọng hơn, còn ở thành phố thì hầu như ít thấy có người đón xuân như thế.
Cũng ở quê hương Lâm Tư Dật, có câu tục ngữ rằng: “Lập Xuân tốt để trồng cây, trồng cây không được qua Thanh Minh.”
Ý nghĩa đại khái là sau Lập Xuân có thể bắt đầu trồng cây, nhưng không nên trồng sau Thanh Minh.
Sau Lập Xuân, ánh nắng ban ngày bắt đầu kéo dài, nhiệt độ cũng dần tăng lên. Ngoại trừ những đợt rét đậm rét hại vào cuối xuân, nhiệt độ thường sẽ không giảm trở lại.
Vào thời điểm này, những loài cây cối, hoa lá từng ngủ đông trong giá lạnh bắt đầu sinh sôi. Chúng lại hấp thụ nước từ đất, nên đây chính là thời điểm thích hợp để trồng cây và hoa cỏ.
Tất nhiên, điều này chỉ đúng với miền Nam có khí hậu ấm áp, còn với miền Bắc lạnh hơn thì không thể áp dụng như vậy.
Ngoài ra, cũng có một số loại cây ăn quả không thích hợp trồng vào mùa xuân, ví dụ như cây xoài, thường phải trồng từ tháng 6 đến tháng 9 hàng năm.
Mấy ngày trước, mảnh đất rộng hai mẫu mà Lâm Tư Dật thuê đã đến lúc phải xới đất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-co-ay-cung-se-thich-anh-chu/2772043/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.