Một năm rưỡi sau khi kết hôn, Chu Lai mang thai.
Chuyện có thai này thật ra cũng không đơn giản, bởi vì trước khi cưới, Lâm Tư Dật từng đi thắt ống dẫn tinh. Vậy nên, muốn có con thì trước hết phải đến bệnh viện làm một tiểu phẫu để nối lại.
Thật ra, Lâm Tư Dật chưa từng nghĩ đến chuyện sinh con. Người muốn có con là Chu Lai. Ngay cả chuyện đi nối lại cũng là do cô dùng hết mọi chiêu thức quyến rũ, cuối cùng mới khiến anh miễn cưỡng đồng ý đến bệnh viện.
Ban đầu, chuyện sinh con chỉ là một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu Chu Lai. Hôm đó, cô và Lâm Tư Dật cùng ra ngoài ăn tối. Sau bữa ăn, cô vào nhà vệ sinh, lúc ra thì thấy anh đang ngồi xổm trước cửa, chơi đùa với một cậu bé.
Mẹ cậu bé ấy đi một mình, không tiện cho con trai đã năm tuổi vào nhà vệ sinh nữ. Đúng lúc Lâm Tư Dật đứng ngoài đợi Chu Lai, liền tiện tay trông chừng giúp một lúc.
Anh lúc đó đang kiên nhẫn cầm một chiếc lá màu xanh, giải thích cho cậu bé một loạt câu hỏi. Cậu bé nhìn anh chăm chú, liên tục hỏi: “Chú ơi, sao lá cây lại chuyển màu vàng ạ?”
Lâm Tư Dật cũng trả lời hết sức nghiêm túc, nào là chất diệp lục, chất lutein, chất carotene, rồi thì sự thay đổi thời tiết, khí hậu, sâu bệnh, đủ các nguyên nhân.
Cậu bé nghe xong vẫn mơ màng: “Vậy liên quan gì đến cà rốt ạ?”
Anh lại bắt đầu giải thích lại từ đầu. Vậy mà chẳng hề tỏ ra bực bội chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-co-ay-cung-se-thich-anh-chu/2772083/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.