Ta tà tà tựa vào nhuyễn tháp, quả nhiên vẫn dày dặn, mềm mại như trước, ngẫu nhiên nhắm mắt, ngẫu nhiên nhấc màn xe nhìn phong cảnh không ngừng biến hóa bên ngoài. Ta cực lực bỏ qua người bên trong xe, nhưng từ lúc bắt đầu lên xe, ánh mắt nàng ta vẫn chưa từng rời khỏi ta, đến cuối cùng, ta không nhịn được, miễn cưỡng mở miệng “Ta xinh đẹp như vậy sao? Sao lúc nào cũng nhìn chằm chằm ta vậy?…”
Âu Dương Thi Thi khẽ hừ một tiếng, “Chủ tử nói, ngươi có vấn đề gì sẽ hỏi ta, ta đương nhiên phải nhìn chằm chằm vào ngươi.
.
“ “Vậy ngươi cũng không cần dùng vẻ mặt như muốn giết ta như vậy.”
.
.
.
Ta có chút bất đắc dĩ hỏi: “Ta thực không nghĩ ra vì sao lại đắc tội ngươi nữa! Làm gì mà có vẻ thâm cừu đại hận với ta vậy.
.
.
.”
Nàng không để ý tới ta, thần thái vẫn ngạo mạn như trước, tuyệt không giống dáng vẻ người đàn bà chanh chua như lúc ở Danh Kiếm sơn trang! Nói thật, ta tình nguyện nàng là sư tử hà đông, cũng không muốn nàng âm dương quái khí như giờ. “Ngươi không nói ta cũng biết.”
Ta cố ý trào phúng nói: “Chắc ngươi bị người ta bội tình bạc nghĩa ? Cho nên nhìn thấy ta xinh đẹp như hoa liền nổi lên ganh tỵ?”
Nàng mạnh nhìn thẳng ta, lửa giận trong mắt càng thiêu đốt, “Loại người như ngươi, luôn yên tâm thoải mái hưởng thụ sự bảo hộ của người khác, chẳng lẽ lại không biết suy nghĩ vì họ? “ Ta ngẩn ra, không rõ ý nàng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/1630856/quyen-3-chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.