Cửa đột nhiên được mở ra, bên trong cũng là một mảnh tối đen, mang theo một phần yên lặng khác thường, quỷ dị mà cũng đủ để làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Ta đứng ở cửa. Bất động thật lâu.
Quản gia đứng ở bên cạnh, đẩy ta một phen, trong ánh mắt mang theo vài phần thúc giục “Cẩm nha đầu! Vào đi thôi. . .”
“Quản gia thúc thúc. Người cùng vào với ta đi.” ta cố ý nói như thế.
Quả nhiên quản gia kia không tự chủ được lui lại mấy bước, phất phất tay: “Cẩm nha đầu! Hầu gia không thích người khác quấy rầy. Một mình ngươi đi vào là tốt nhất. Nhớ kỹ nói ít một chút”
Nói vừa xong, hắn liền xoay người rời đi, đi rất là vội, giống như là ở tại đây có yêu ma ẩn nấp vậy.
Tây độc Chiến Hậu. . .
Quả thực khủng bố như vậy sao?
Hít sâu một hơi. Ta hướng trong phòng đi đến.
Sự hắc ám bao trùm toàn bộ bên trong, chung quanh phòng đều được che kín bằng những miếng vải đen, không cho một tia ánh sáng nào có thể len lỏi được vào bên trong phòng.
Ta đứng yên lặng một lát, chờ ánh mắt thích ứng với bóng tối ở trong phòng, đến khi có thể chậm rãi thấy rõ được gì đó ở bên trong bóng tối.
Nếu chỉ là một nha hoàn, chắc chắn sẽ cảm thấy thật khủng bố, thậm chí khó có thể bước được nửa bước.
Cho nên ta không có tiếp tục bước vào nữa! Chính là đứng yên tại chỗ, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
Mặc dù là ở trong bóng đêm, người nọ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/1630926/quyen-2-chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.