Ai muốn giết ta? Cơ Lưu Phong hay là Cơ Lưu Tiêu? Hoặc là người mà ta không biết? Chính là người đứng sau màn này lại thật lợi hại, ngay cả thân phận thật của ta đều biết… Từng bước sai, từng bước đã bắt đầu sai, kể từ đó, những ngày tại đây trong cung này, có thể nói là nguy cơ nổi lên bốn phía. Ta giả vờ nghiêng ngả, lảo đảo chạy ra khỏi Cách Phượng cung, khi nhìn thấy một tên thị vệ là lúc liền làm bộ ngất đi, miệng thuận tiện nói ra vài lời vô nghĩa, như gặp phải chuyện chấn kinh quá độ “Người điên… Thật đáng sợ…” Thật sự cho tới bây giờ, ta cũng chỉ có thể đi từng bước tính từng bước. Đúng như sở liệu của ta, không đến một hồi công phu, ta liền bị mang về Nhiễm Nguyệt các, Cơ Vô Nhai còn tức giận nói muốn giết người trong lãnh cung kia. Thái y ở phía ngoài rèm chẩn trị cho ta hoảng sợ, vài đạo thanh âm bay vào bên tai của ta “Vương thượng, quận chúa chính là chấn kinh quá độ, nghỉ ngơi mấy ngày liền sẽ tốt hơn.” “Giải thích rõ cho quả nhân nghe” Cơ Vô Nhai không còn ôn hòa như ngày xưa nữa. Ta như trước giả vờ hôn mê, vẫn không nhúc nhích trộm nghe bọn hắn nói chuyện. “Thần trở về liền phối trị thuốc hay, chỉ cần uống vài thang, ứ thương bên trong của quận chúa rất nhanh liền có thể biến mất.” Thái y kia hẳn là chưa thấy qua Cơ Vô Nhai tức giận như vậy, cho nên thanh âm lại có chút run run. Phản ứng của Cơ Vô Nhai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/1631150/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.