Cô gọi điện cho Ôn Lê, kể với chị chuyện Mục Yểu lão tiên sinh muốn bán cổ phần cho Diệp Linh.
Cô lờ mờ cảm giác được chuyện này hình như không đúng cho lắm, nhưng không thể nói ra nó không đúng chỗ nào.
Ôn Lê dặn cô một câu, để chị lục tìm luật doanh nghiệp, tìm hiểu quy định và quá trình chuyển nhượng cổ phần.
Căn cứ vào quy định của luật doanh nghiệp, nếu cổ đông muốn chuyển nhượng cổ phần trong tay, phải trưng cầu và đạt được sự chấp thuận của hơn nửa số cổ đông, với điều kiện tương tự, các cổ đông khác được quyền ưu tiên mua lại cổ phần.
Hay nói cách khác, nếu Mục Yểu lão tiên sinh muốn bán cổ phần của mình thì phải nhận được sự đồng ý của cô và Ôn Lê, hơn nữa, chỉ sau khi hai người các cô từ chối mua lại cổ phần của ông Mục, lúc ấy Diệp Linh mới có tư cách thu mua.
Ôn Chủy Vũ càng nghĩ càng thấy chuyện này không ổn.
Trong tình huống như thế, nếu như Diệp Linh đã tìm đến chỗ Mục Yểu lão tiên sinh thì ông ấy hoàn toàn có thể dựa vào luật pháp quốc gia để làm cớ thoái thác, đem cổ phẩn bán cho cô hoặc Ôn Lê, như vậy là có thể thoát khỏi chuyện này, cũng cho hai người bọn cô một lời giải thích, các cô còn cảm kích Mục Yểu lão tiên sinh, thế nào cũng sẽ bù đắp cho ông một hai triệu tiền tổn thất.
Thái độ của Diệp Linh khi mua hàng, cô đã từng thấy qua.
Tuy có hơi đòi hỏi khó khăn, nhưng chuyện gì cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-nhan/68615/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.