Nói cho em nghe một bí mật —— oOo —— Dù là nằm mơ, Lâm Mộc Hàn cũng không dám mơ một giấc mơ hoang đường cỡ này. Cứ nghĩ Hàn Thanh Túc đang ở thành phố C xa xôi, thậm chí có thể đã chạy đến nơi nào không ai hay biết, nhưng lúc này hắn lại đứng ngay ở cửa phòng ngủ, duỗi tay ôm y vào lòng. Không bỏ trốn. Chỉ ở khách sạn rất gần nhà. Thậm chí 3 giờ sáng, thời điểm lạnh nhất, chạy đến trước mặt y. Lâm Mộc Hàn chậm chạp nâng tay lên, ôm eo Hàn Thanh Túc, hỏi: “Anh ơi, đói bụng không?” Hàn Thanh Túc ngẩng đầu lên: “Hình như hơi hơi.” Lâm Mộc Hàn nấu cho hắn tô mì. Hàn Thanh Túc vừa ngửi được mùi thơm, cơn đói bỗng nhiên ập tới mãnh liệt. Một tô mì nhanh chóng chui vào bụng hắn, cảm giác ấm áp lan tràn khắp cơ thể, xua đi cái lạnh đêm khuya. Hắn nhận lấy ly nước ấm Lâm Mộc Hàn đưa cho, uống một ngụm, đặt xuống bàn. “Thật ra là, không hẳn là rảnh rỗi không có gì làm, anh cũng có một chút tư tâm.” Trong lòng Lâm Mộc Hàn dâng lên một niềm vui bí ẩn, ngón tay đặt trên đùi mất tự nhiên mà khẽ run rẩy. Y vô cớ có chút chờ mong, lại quá đỗi lý trí mà dập tắt niềm mong chờ vô cớ ấy ngay khi nó vừa manh nha. Y thậm chí không nhìn vào Hàn Thanh Túc, thấp giọng hỏi: “Tư tâm gì?” Hàn Thanh Túc tủm tỉm cười: “Sếp Lâm, có hứng thú hợp tác không?” Mầm xanh vừa liều mạng phá đất chui lên đã bị một chậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920333/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.