Giảm tám phần rồi, không hơn được nữa. —— oOo —— Tần Phù mặt mày bê bết máu, hiển nhiên là bị đánh đến đờ cả người. Cậu trai bên cạnh sợ đến mức ngẩn ra tại chỗ, người dán sát tường không dám nhúc nhích. Qua hồi lâu, cậu ta mới nhớ lấy điện thoại ra, bất thình lình bị ai đó nắm lấy cổ tay. Lâm Mộc Hàn ôn hòa mỉm cười với cậu: “Chuyện này không liên quan đến cậu, để tôi xử lý được không?” Phía sau truyền đến tiếng gào thảm thiết của Tần Phù, máu bắn lên bức tường trắng bên cạnh. Lâm Mộc Hàn giúp cậu ta bỏ điện thoại trở lại vào túi, xoay người liền thấy Hàn Thanh Túc nắm chặt mảnh sứ gí sát vào cổ Tần Phù. Y chần chừ nửa giây, cuối cùng vẫn lựa chọn can ngăn Hàn Thanh Túc. Nhưng Hàn Thanh Túc đã tự mình dừng tay. Mảnh sứ sắc bén cách động mạch cổ Tần Phù rất gần, đùa bỡn chọc chọc vào đó, Hàn Thanh Túc thở dài: “Ngại quá, sếp Tần, nhìn thấy kẻ thù giết cha, có chút kích động.” Hắn tùy tiện chùi máu trên tay vào cổ áo Tần Phù, đứng dậy phủi mảnh sứ vỡ trên quần áo, nhướng mày với Lâm Mộc Hàn: “Đi thôi em yêu.” Nhân viên bảo vệ lúc này mới khoan thai đến muộn. Lâm Mộc Hàn đưa cho đối phương một tấm danh thiếp, nói: “Chuyện bồi thường và xử lý có thể liên hệ người này. Xin lỗi, làm phiền các anh rồi.” “Sếp Lâm, thật ngại quá.” Đối phương biết y, ngại ngùng cười làm hòa. Bên kia có người nâng Tần Phù dậy, trông gã có vẻ đã chết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920335/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.