Tôi băm vằm anh. —— oOo —— Bên ngoài phòng cấp cứu, một lao công đeo khẩu trang đẩy xe vệ sinh đi ngang qua, chửi thầm một tiếng, ra khỏi hành lang mới chạm vào tai nghe, kết nối cuộc gọi. “Bị phát hiện rồi. Thời gian quá ngắn, có lẽ không chết được.” Lao công thông báo. “Nghĩ cách giết hắn đi.” Lâm Húc Minh lạnh lùng nói. Lao công nhíu mày: “Quá đông người.” “Vậy tìm cơ hội tốt, bằng không anh đừng hòng lấy tiền.” Lâm Húc Minh dứt khoát cúp điện thoại. Lao công chửi thề một câu, đeo bao tay vào, lấy ra khẩu súng. Lần trước lái xe đâm hắn không chết, lần này hạ độc hắn cũng không chết, đại thiếu gia dường như thật sự có chút may mắn. Nhưng gã không tin quỷ thần, lần này nhất định phải lấy mạng tên đó. Cảnh sát vẫn chưa tới, trong bệnh viện chỉ có bệnh nhân và vài bác sĩ trói gà không chặt, có thể thoải mái xử lý Hàn Thanh Túc. Cửa phòng cấp cứu mở ra, một bác sĩ trẻ đứng ở cửa dặn dò y tá bên cạnh: “Bệnh nhân không hít vào quá nhiều khí độc, chú ý một chút…” Y tá liên tục gật đầu, chạy bước nhỏ đi lấy thuốc. Văn Mãnh vẫn còn sợ hãi trong lòng, tháo bao tay ra: “Chủ nhiệm Vân Phương, lần này may nhờ có cậu.” Bác sĩ trẻ tên Vân Phương kéo khẩu trang xuống, lộ ra một gương mặt anh tuấn nhã nhặn. Anh ta theo thói quen đẩy kính, nói: “Bác sĩ khách khí rồi, chuyện phải làm mà. Tôi đã báo cảnh sát, họ sẽ tới ngay. Không gọi cho Lâm Húc Minh được,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920358/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.