Ánh mắt Phong Phi Vân lạnh lẽo, cơ thể nứt ra, trướng to, biến thành phượng hoàng khổng lồ. Nhưng phượng hoàng không mọc lông chim mà là vảy rồng.
Phượng hoàng giương cánh, cơ thể to lớn không gì sánh bằng. Đây là kích cỡ bản thể kiếp trước của Phong Phi Vân, cánh dài chín ngàn dặm. Đương nhiên bây giờ chỉ còn tấm da, kém xa lực lượng kiếp trước của Phong Phi Vân, không bằng một phần mười vạn, nhưng vẫn rất khủng bố, khí thế kinh khủng.
Đây là khí thế của phượng hoàng vũ hóa đệ cửu trọng.
Giọng Phong Phi Vân làm người rùng mình:
- Để ta nhìn xem ngươi là cái gì.
Phượng hoàng mở mắt ra, con mắt to như hồ nước, chân nhân thấy đôi mắt này cũng sẽ sợ hãi.
Vuốt đẫm máu trong quan tài hoàng thạch bị khí thế phượng hoàng hù sợ, rụt về.
Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn, mọi thứ trong quan tài hoàng thạch rõ rành rành:
- Thì ra là một ao máu loãng sinh ra linh trí.
Phong Phi Vân lấy Thiên Nhất Thánh bình ra, nói với Diêm Vương ở bên trong:
- Quan tài hoàng thạch này là dụng cụ niết bàn ngươi luyện ra vào lần cuối niết bàn đúng không?
Linh giác Diêm Vương nhạy bén phát hiện Phong Phi Vân bất phàm, lúc trước nó đã quá xem thường hắn:
- Hừ! Rốt cuộc ngươi là ai?
Phong Phi Vân nói:
- Lợi hại, niết bàn bảy lần mới đột phá vũ hóa cảnh, ao máu trong quan tài hoàng thạch là máu cũ ngươi để lại sau lần niết bàn thứ bảy. Tiếc rằng năm tháng dài dặc trôi, ao máu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/149194/chuong-1266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.