Mục Tích Nhu ngồi bên cạnh Phong Phi Vân lộ vẻ tò mò. Danh tiếng Phong Phi Vân quá lớn, đồ vài cự phách, sự tích đại nhân vật như thế luôn tràn ngập truyền kỳ khiến mấy thiên chi kiêu nữ nghe hoài không chán.
Nữ nhân luôn thích cường giả, hơn nữa Phong Phi Vân là vương gia duy nhất đương triều, thiên phú tuyệt diễm. Phong Phi Vân có dính líu với nhiều nữ nhân nhưng sự ưu tú của hắn đã che mất mặt xấu, nhiều nữ nhân tôn sùng, khao khát hắn.
Liễu Duệ Hâm lắc đầu, nói:
- Không gặp bao giờ, hơn nữa khi ấy trong Đồng Lô sơn có rất nhiều người muốn giết Phong Phi Vân, hắn không dám lộ mặt.
Mọi người tỏ vẻ thất vọng.
Một thanh niên thiên tài họ Vũ cười nói:
- Truyền thuyết dù sao luôn khoa trương. Mặc dù nhi tử của yêu ma tự xưng là đệ nhất thiên tài nhưng dù sao còn trẻ tuổi, sao có thể giết cự phách được? Nói nhi tử của yêu ma đối kháng nửa bước cự phách thì ta hơi tin.
- Nhưng vận may của nhi tử của yêu ma thì không ai sánh bằng, được Kim Tàm Kinh, một trong ba thánh địa.
- Rốt cuộc bị phá hủy trong Đồng Lô sơn, e rằng mãi mãi không thấy ánh mặt trời.
Lại có người nói ra một chuyện bí mật, đó là một cường giả trở về từ Đồng Lô sơn.
Người dó nói:
- Nghe đồn gần đây ra một nhân vật tà đạo rất lợi hại khiến Sâm La điện ăn trái đắng.
- Ta có người đồn, nghe nói một vị tuyệt sắc mỹ nhân của Sâm La điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/159540/chuong-1160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.