Đàn Thanh Tố nói:
- Phong Phi Vân hiện tại chính là đang chịu tội, ma tính khó thuần. Nhưng mà người trong thế gian cũng biết hắn đặc biệt nham hiểm xảo trá, hơn nữa lòng dạ hiểm ác đối với người ta thì quả là vượt qua mọi người chúng ta. Sao chúng ta không lấy tà chế tà, xua lang đuổi hổ.
- Ta không phải không cảm thấy đây là một biện pháp tốt. Chỉ sợ đến lúc đó bị con ác lang hắn cắn ngược lại một cái.
Vu Thanh Họa cực hận Phong Phi Vân, đôi mắt như hàn kiếm, mà nói:
- Ta đề nghị hiện tại liền một đao loại trừ hắn, để miễn hậu hoạn vô cùng.
Một Lão ni cô nhiều tuổi dài nhất suy tư thật lâu, rồi mới nói:
- Lão ni cô cảm giác rằng phương pháp của Trai Chủ cũng không phải không thể được. Nhưng mà điều kiện tiên quyết là trước hết phải nhanh chóng khống chế được yêu ma, khiến cho hắn không có một cơ hội khiến hắn cắn ngược lại.
Lão ni cô gầy sột soát thò tay vào trong ngực, xoắn xoăn ở bên trong rồi tách ra một viên đan dược đen bóng. Lão nhếch miệng cười một tiếng, để hở cái miệng đã rụng gần hết răng mà nói:
- Đây là hồi Lão ni cô đi du ngoạn phủ Bắc Cương, ở bên trong một tòa Động Hư đã thu được Bách Túc Cổ Dược. Sau khi cho hắn ăn vào thì đảm bảo hắn sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Phong Phi Vân rốt cuộc cảm giác được Lão ni cô này là vê vê từ trên người xuống một viên ghét, sau đó xoa nặn thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/159754/chuong-949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.