Một nam nhân gầy gò lao ra ngoài:
- Ta lấy mạng hắn!
Nam nhân đến cảnh giới thiên mệnh đệ ngũ trọng, tử phủ trung cung mở ra, một khúc mâu gãy bay ra. Mâu cỡ một thước, loang lổ rỉ sét, nhưng mặt cắt bóng loáng, có ánh sáng tựa phù văn di chuyển.
Đây là tàn binh linh khí nhị phẩm, mặc dù bị bẻ gãy nhưng có linh itnsh, trận pháp. Trải qua Bắc Minh Mộc Lâm sửa chữa hai trăm năm, tàn mâu này dã phục hồi ba phần uy lực, ngang ngửa với linh khí nhất phẩm.
Cây mâu gãy này là chiến binh mạnh nhất của Bắc Minh Mộc Lâm, hoàn toàn kích phát uy lực linh khí trong mâu, có lực lượng phô thiên cái địa bộc phát chấn sập cung tường, đất đai nứt toác mảng lớn.
Phong Phi Vân đang ngăn cản mười lão nhân đánh ra trận pháp chợt cảm giác sau lưng có uy lực linh khí ập đến. Phong Phi Vân cau mày, ngón tay bắn ra tia sáng đen, là một chiếc nhẫn.
Ầm!
Uy lực linh khí càng cường đại hơn kích phát chấn vỡ khúc mâu thành mấy mảnh bay ngược về cắm vào người Bắc Minh Mộc Lâm.
Phập! Phập! Phập!
Bắc Minh Mộc Lâm thấy sức chiến đấu của Phong Phi Vân quá đáng sợ, gã chưa kịp phản ứng thì cơ thể bị ba khúc mâu gãy đâm trúng thủng ba lỗ máu to. Bắc Minh Mộc Lâm bị đóng đinh trên cung tường màu vàng, máu cahỷ dọc theo cung tường xuống tụ thành suối nhỏ.
- Đáng giận, Phong Phi Vân nắm giữ một linh khí tam phẩm!
Mắt Bắc Minh Khiếu lóe tia tham lam, đó là linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/159790/chuong-913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.