Nam Cung Hồng Nhan lẻn vào phủ thần vương đã cố ý phát ra một tia khí tức, làm cho Phong Phi Vân phát giác được nàng đến, để hắn cho người rời đi, lưu không gian cho hai người.
- Hừ.
Nam Cung Hồng Nhan hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chớ ở giả thông minh trước mặt ta, Tiêu Tương đi nơi nào?
Sắc mặt Phong Phi Vân tối sầm lại, nói:
- Nàng đi rồi, lần này là đi thật rồi.
- Nàng đi nơi nào?
Nam Cung Hồng Nhan vội vàng hỏi.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Nàng theo đuổi thứ nàng mong muốn, có lẽ có một ngày chúng ta còn có thể nhìn thấy nàng, cũng có lẽ vĩnh viễn sẽ không gặp nàng.
Tuy Nam Cung Hồng Nhan không hiểu Phong Phi Vân nói có ý gì, nhưng mà nàng tin tưởng Phong Phi Vân tuyệt đối không lừa gạt nàng trên chuyện này.
Ánh mắt Phong Phi Vân nhìn qua trời cao, tiếp theo lại nói:
- Hồng Nhan, thế cục thần đô quá hỗn loạn, ta có dự cảm, trong nửa tháng Tấn đế sẽ thoái vị, tân đế đăng cơ, thần đô rất có thể sẽ phát sinh náo động chưa từng có, thừa dịp hiện tại thế cục còn chưa đủ nghiêm trọng, ngươi rời thần đô đi.
- Ta không đi.
Nam Cung Hồng Nhan quả quyết nói.
- Vì cái gì?
- Ngươi không đi, ta dựa vào cái gì phải đi.
Hai mắt Nam Cung Hồng Nhan mang theo thần thái kiên định, không chịu rời đi.
Phong Phi Vân suy nghĩ lại, nói:
- Ta cũng muốn đi, một khi tân đế đăng cơ, ta sẽ nhường ngôi thần vương và rời khỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/159882/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.