Bá, bá, bá!
Một tiếng khóa sắt chậm rãi xuất hiện trong tuyết, tốc độ rất chậm, chính là âm thanh dây leo xuyên qua đất sinh ra.
Không biết khóa sắt dài bao nhiêu, cách mặt đất hơn mười mét, vẫn còn xuyên qua đống tuyết.
- Giả thần giả quỷ!
Phong Phi Vân đưa tay, đề đao, một đao chém ra, một đao dài mấy chục bay ra ngoài, trong đống tuyết có vầng sáng đen kịt, cũng thời điểm này phá tuyết mà ra, một người mặc áo giáp đen cầm theo khóa sắt phá tan đao lãng, rầm rầm, khóa sắt quét qua.
Áo giáp màu đen bao phủ toàn thân của hắn, kể cả con mắt, miệng, ngón tay, các đốt ngón tay, hơn nữa áo giáp vô cùng nặng nề, đoán chừng cũng dày nửa xích, làm cho thân hình hắn mập mạp, thân thể lớn hơn người thường gấp đôi.
Trên khải giáp còn ngưng tụ khói đen bốc lên.
Bành!
Phong Phi Vân một đao chém lên khóa sắt, đánh ra hoa lửa lớn, càng có điện mang, chém đứt một khóa sắt bay ra ngoài.
- Cạc cạc!
Người mặc giáp đen cười nói:
- Vạn Tượng Tháp là một đám bao cỏ, rõ ràng còn có một cao thủ, đúng là ngoài ý muốn.
Giọng của hắn rất chói tai, giống như kim loại ma sát sinh ra.
Oanh!
Trọng giáp áp xuống mặt tuyết, bởi vì áo giáp thật sự quá nặng, đầu gối của hắn lún vào trong tuyết, kích thích từng bông tuyết bay lên.
Rầm rầm!
Đoạn dây xích này đứt, trong khải giáp của hắn mọc ra mấy chục dây xích khác, mỗi khóa sắt dài hơn hai mươi mét.
Giống như con mực mọc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/160176/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.