Đan điền Phong Phi Vân chấn động mãnh liệt, một tòa bạch cốt cung điện từ trong đan điền của hắn bay ra, đại khái chỉ lớn chừng nắm đấm, do một đống xương trắng chất thành, lơ lửng giữa không trung, lóe ra thi hỏa.
Tiêu Nặc Lan và Thiện Thi đều cảm giác được lực lượng Nữ Ma đang không ngừng kéo lên, phi tốc tăng trưởng, càng ngày càng mênh mông không lường được, các nàng rốt cuộc đã không đợi được nữa, định trước liên thủ trấn áp nàng.
Bằng không, hậu quả không thể lường được.
Bạch cốt cung điện và Tiêu Nặc Lan đồng thời phi thiên mà đi, xông vào tầng mây, bay về phía thiên mạc hướng man, chỉ mấy hơi thở đã đến bên ngoài cả ngàn dặm.
- Rõ ràng ngay cả Bạch Cốt Thi Cung cũng bay mất, sao mỗi lần chịu thiệt đều là ta, tiện nghi đều bị nàng chiếm hết thế, như vậy sao được? Không được, ta cũng phải tiến đến Nam Thái Phủ, phải đoạt lại Thanh Đồng Linh Châu.
Tam Thi đại chiến, nhất định có người sẽ nguyên khí đại thương, thậm chí tam bại câu thương.
Tam bại câu thương thì không còn gì tốt hơn rồi!
Phong Phi Vân cảm thấy đây chính là một cơ hội, nói không chừng có thể thừa cơ đoạt lại Thanh Đồng Linh Châu, thậm chí từ trên người các nàng kiếm được chỗ tốt cũng nên.
- Phong Phi Vân, gặp được ca, chẳng lẽ ngươi một chút cũng không thấy kinh ngạc sao?
Phong Phi Vân vừa đi ra khỏi Võ Tháp, đang chuẩn bị tiến đến Nam Thái Phủ, nhưng vẫn chưa ra khỏi phạm vi thánh địa Võ Tháp thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/160341/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.