Trong thời gian bảy lượt hô hấp, phải ngăn cản hai trăm mười đao năm thành chân tủy của Phong Phi Vân, mặc dù là dùng tu vị Mộc Đàm Thiên cũng không cách nào toàn thân trở ra, có một đạo vết đao lướt qua nơi cổ hắn, để lại một đạo vết máu nhàn nhạt, thiếu chút nữa đã chém bay đầu hắn xuống rồi.
Quả thực là một tên điên, Mộc Đàm Thiên lòng còn sợ hãi, giao thủ vừa rồi, hắn cảm giác Phong Phi Vân thật sự quá điên cuồng, tuy rằng tu vi của hắn cao hơn Phong Phi Vân không chỉ một bậc, nhưng lại có một loại cảm giác bị Phong Phi Vân đè nặng đánh.
- Đã chín chiêu, chỉ còn một chiêu cuối cùng.
Ngón tay Mộc Đàm Thiên sờ qua cổ một chút, một đạo ánh sáng màu xanh theo đầu ngón tay xẹt qua, vết máu kia lập tức biến mất.
- Một chiêu cuối cùng.
Trên cánh tay Phong Phi Vân máu vẫn đang chảy ra.
- Đây là một chiêu toàn lực của ta, nếu ngươi có thể không chết, liền xem như đã qua cửa thứ nhất.
Mộc Đàm Thiên rất thưởng thức sự tàn nhẫn kia của Phong Phi Vân, cảm thấy Thần Vương truyền nhân hoàn toàn xứng đáng, nhưng hắn vẫn phải ra tay toàn lực, sẽ không chút lưu tình.
Đinh đinh đinh!
Hắn tế ra Bán Thiên Lâu Linh, thạch linh lớn chừng nắm đấm lập tức biến thành cao 9m, lỗ hổng trên lục lạc chung đường kính chừng 7m, người đứng ở dưới Bán Thiên Lâu Linh kia lộ ra thập phần nhỏ bé.
Uy lực Linh Khí tràn ngập ra, bao ở trên linh thạch, bên ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/160355/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.