Coi như là thiên tài trong cấp bậc bát đại sử thi cũng chưa chắc có năng lực lớn như vậy a!
Phong Phi Vân sờ sờ Huyết Cấm huyền trạc trên cổ tay, ánh mắt ngưng tụ, chuyện trong yếu nhất hiện tại chính là gỡ xuống cái vòng tay này, nếu không liền hoàn toàn bị người chế trụ.
- Phong công tử!
Một cái thanh âm kiều mỵ mà ngọt ngào từ phía sau truyền đến, qua giây lát liền đã đến bên tai của Phong Phi Vân.
Một cỗ mùi thơm mê người truyền vào chóp mũi của Phong Phi Vân.
...
Một cỗ hương phong đánh tới!
Hồng ảnh chợt lóe, Huyết Vũ đã đứng ở trước người của Phong Phi Vân, làn da như bạch tuyết, hồng sa như sương, ở dưới ánh trăng nhu hòa chiếu rọi lên da thịt như ngọc sáp của nàng.
Thanh phong thổi tới, nhấc lên hồng sa đơn bạc trên người nàng, thêm vào vài phần quyến rũ.
Hiền tài trong thiên tài biệt phủ đều đã đi hết, liền chỉ còn lại Huyết Vũ cuối cùng đi theo, cười dịu dàng nhìn vào Phong Phi Vân, một đôi phượng nhãn tràn đầy tình ý.
Phong Phi Vân ôm hai tay, cười nói:
- Huyết Vũ cô nương quả nhiên là một người đáng tin, đặc biệt đi theo ta, chẳng lẽ thật sự muốn đền bù một đêm ôn nhu ở Tuyệt Sắc lâu?
- Nơi này không phải là chỗ nói chuyện, chúng ta đổi lại một chỗ khác.
Ánh mắt của Huyết Vũ hướng bốn phía quét một cái, sau khi xác định không có ai, lúc này mới kéo theo Phong Phi Vân biến mất ở trong màn đêm.
Vương Mãnh, Quý Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/160456/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.