Trời đất bị đêm tối bao phủ, bọt sóng trên Thông lương hà vỗ vào mạn thuyền Hồng nha phi hạm tạo ra rất nhiều tiết tấu va chạm.
Trong đan điền Phong Phi Vân toát ra ánh sáng màu xanh, hình dạng giống như một chiếc cổ thuyền màu xanh to bằng một nắm tay trôi dạt trong dạ dày.
Ở cổ thuyền màu xanh có một tia linh khí dẫn động xuống phía dưới, tỏa ra khí tức thánh linh!
Xích long đoạn đao vốn được Phong Phi Vân nắm ở bên tay phải chợt rung động lên, một tia linh tính ở trong thân đao vốn trầm tịch đã được kích hoạt, một luồng linh khí màu đỏ đi xuyên qua thân đao bay ra ngoài.
"Loảng xoảng!"
Xích long đoạn đao nặng đến hai trăm bốn mươi cân lần nữa bị gãy, chia làm hai đoạn, một con Xích long dài như một bàn tay vọt ra.
Con Xích long này chính là do linh khí và linh tính ngưng kết mà thành, trộn lẫn hỗn độn với nhau, mờ ảo như khói, đầu rồng chỉ to như đầu ngón tay người thôi, hai mắt trợn trừng.
"Ngao!"
Xích long nhẹ giọng gào thét, thanh âm trầm thấp chẳng khác nào tiếng kêu của côn trùng nên cũng không làm kinh động đến những chiến sĩ cổ cương kia đang ở ngoài khoang thuyền.
Ở quanh người của Phong Phi Vân mà bay lượn ba vòng rồi bỗng nhiên trùng nhập vào trong miểu quỷ ban chỉ đang ở giữa tay của Phong Phi Vân.
"Ba!"
Thanh âm rồng gào thét dần dần mất hẳn, biến mất ở trong miểu quỷ ban chỉ.
"Ầm!"
Sau khi luồng linh tính và linh khí kia trùng nhập vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-chu/160722/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.