Dàn âm thanh giá trị 1800 đô la đang phát album mới nhất của Amon Tobin ở tầng trệt, làm rung cả nền nhà dưới tác dụng của loa bass.
- Làm ơn vặn nhỏ nhạc đi, Camelia nói.
Chỉ số decibel lao ngay xuống như máy bay bổ nhào.
Juliette dựa vào khung cửa bếp, miệng nhấm nháp một củ cà rốt sống.
- Chúng mình ra ngoài ăn tối nhé? Cô đề xuất.
Camelia nhìn cô bằng ánh mắt tinh quái.
- Muốn có bạn ư? Cuối cùng thì có lẽ Juliette của tôi cũng quyết định tự tặng cho bản thân mình sự hiện diện của một anh chàng chứ gì?
Juliette nhún vai tỏ vẻ không hài lòng
- Đừng có ngốc như thế, đó không phải là điều mà em cần.
- Ơ, bình tĩnh nào, chị chỉ nói đến bạn trai một đêm thôi! Một anh chàng Kleenex.
- Còn em, em nói rất nghiêm túc. Đi xem phim hoặc tới tiệm ăn chỉ có con gái với nhau, em không biết nữa, một việc gì đó mang tính chất “xã hội”. Nói chung là đi chơi.
Camelia bỏ cuốn tạp chí đang đọc xuống
- Thế còn hai con đười ươi của em? Cô vừa nói vừa hất cằm ra phía ngoài.
Juliette thở dài
- Em nghĩ là họ sẽ đi theo chúng ta, dù thế nào họ cũng không thể ngăn cản em sống.
Camelia nhìn đồng hồ
- Mười bảy giờ, vẫn còn thời gian để lựa chọn. Món ăn Tàu nhé? À này! Chị biết một nhà hàng Nga ăn rất ngon ở Downtown
- Hay là nhà hàng Pháp?
- Gốc gác của em lại trỗi dậy hay sao?
- Theo chị thì gu ẩm thực có di
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-hon-ac/580156/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.