Ngoài ý muốn mà bị thương, Tử Tiêu sững sờ hơn nửa ngày, sắc mặt vô cùng khó coi, Mộc Á Tùy vốn đang vênh váo hung hăng, nhưng khi thấy vậy liền không dám lên tiếng, lắp bắp kinh hãi ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, nhìn Tử Tiêu không nói lời nào
"Theo tôi trở về, chuyện này tôi sẽ coi như chưa từng xảy ra" Tử Tiêu tận lực ôn nhu, nhưng khuôn mặt đang vặn vẹo của hắn càng làm cho hắn càng thêm khủng bố.
Mộc Á Tùy nuốt ngụm nước bọt, thầm mắng mình sao lại sợ hãi, không thể nào cứ như vậy mà khuất phục được
"Tôi nghĩ muốn ở lại chỗ này, cho đến khi vụ án chấm dứt" Nhìn thấy ánh mắt Tử Tiêu quét tới, Mộc Á Tùy giành nói trước "Tôi cần phải suy nghĩ một chút, là sau này có thể cùng anh ở một chỗ hay không...."
Sắc mặt của Tử Tiêu cực kỳ khó coi
Mộc Á Tùy quay đầu tránh tầm mắt của hắn
"Tôi thừa nhận, tôi thích anh, thậm chí, lột bỏ đi thân phận nhân loại, vĩnh viễn cùng anh ở một chỗ cũng không phải tôi không chấp nhận được"
Sắc mặt của Tử Tiêu thoáng chuyển, nhưng lời kế tiếp của cậu khiến cho lông mày hắn không tự chủ mà nhíu lại
"Tôi thừa nhận là thích anh, vậy còn anh, anh cũng yêu tôi?"
"Chuyện này thì cần gì hoài nghi?" Nếu không phải hắn yêu Mộc Á Tùy đến tận xương tủy, thì hắn sẽ không có những suy nghĩ muốn bảo hộ Mộc Á Tùy, muốn đem cậu ấy một mực trói chặt bên mình!
Sắc mặt của Mộc Á Tùy chuyển tối "Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-moi-trinh-tham-xa/2447871/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.