Hai người vừa ra đến bãi biển, Diệp Linh Tô bỗng hỏi:
- Đại sư huynh, huynh dẫn ta đến nơi này làm gì?
Vân Thường lặng im một lúc mới hồi đáp:
- Chỉ còn ba ngày nữa là đến kỳ "Ngao Đầu Luận Kiếm", sư muội đã có dự định gì chưa?
Diệp Linh Tô dõi mắt trông ra phía biển, ra chiều ngẩn ngơ một lúc rồi khẽ giọng:
- Ta muốn tham gia.
Vân Thường liếc cô, lắc đầu than:
- Sư muội, cần gì phải khổ vậy chứ?
Diệp Linh Tô vẫn đưa mắt đăm chiêu nhìn biển khơi, một lời cũng không nói, chỉ nghe Vân Thường lại tiếp tục:
- Kỳ "Ngao Đầu Luận Kiếm" lần này, ta mà không đứng đầu, phụ thân nhất định sẽ rất thất vọng. Nếu muội cũng tham gia, thế thì hai chúng ta khó tránh xảy ra một trận chiến, khi ấy ta phải xử trí làm sao?
Nói đến đây, giọng nói của Vân Thường trở nên dịu dàng lạ thường:
- Linh Tô, ta không muốn đấu với muội đâu.
Bị y gọi thẳng tên một cách thân thiết như vậy, Diệp Linh Tô sững sờ bất động một thoáng rồi chợt hậm hực nói:
- Huynh khỏi cần lo lắng, lỡ ta với huynh gặp nhau, huynh chỉ cần ra tay hết sức mình, dù thắng hay bại ta cũng không oán trách gì huynh đâu.
Vân Thường im lặng một lúc, cao giọng bảo:
- Linh Tô, muội chỉ là đàn bà phụ nữ, sau này nên thờ chồng dạy con mới đúng, cho dù có luyện võ công cao mấy đi chăng nữa cũng đâu để làm gì?
- Đàn bà phụ nữ? - Diệp Linh Tô hừ lạnh: - Ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/linh-phi-kinh/1494848/quyen-2-chuong-8-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.