“Tần đại sư, đi làm thì không thể hỏi tài vận sao? Nhở tôi trúng số độc đắc thì sao?” Ngữ Nhiễm nói.
Tần Dược cười ha ha.
“Vậy anh có thể trúng sao? Vé xổ số cũng không bán ra được!”
Thứ xổ số này, mọi người đều hiểu. Ngữ Nhiễm cũng cạn lời rồi.
Chẳng qua thấy anh ta như vậy, người trong phòng livestream lại thắc mắc.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Con nhà giàu còn muốn phát tài à?
Anh còn muốn để người bình thường sống nữa không?” “Tuyệt thật, dân đi làm không xứng tính tài vận à!”
“Điều này quá bình thường. Nếu là loại công việc đặc biệt ổn định, một tháng cũng có lương cố định, đương nhiên không có tài vận, liếc qua là nhìn thấy được tài vận. Cả đời anh cũng không kiếm được những thứ này.”
Lần này, Tần Dược nhìn lướt qua khung bình luận, thấy được lời dân mạng nói thì giải thích qua.
“Mặc dù vị thủy hữu này là con nhà giàu nhưng mà trong số mệnh không có tiền, cũng chính là nhà không thiếu nhưng ba mẹ người ta còn trẻ, có tiền thì có tiền nhưng là tiền của ba mẹ.”
“Anh ta đã tốt nghiệp đại học, thi vào nhân viên công chức, ở cùng với bạn gái. Nhưng mọi người đoán xem anh ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”
“Anh có cần tôi nói hộ anh không? Hay anh tự nói?”
Ngữ Nhiễm cười gượng nói: “Nhân viên công chức này là ở bộ phận nhàn rỗi, quả thật có bảo hiểm xã hội, nhưng làm bốn ngày nghỉ ba ngày, quá nhàn, tiền lương tới tay cũng chỉ có một nghìn tám.”
“Tôi còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/livestream-doan-menh-cho-nguoi-huu-duyen/1352793/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.