Tối hôm đó, Khương Nhất trở về Đạo quán.
Khâu thử quần áo hành hạ cuối cùng cũng đã kết thúc, nên cô lại được tự do.
Thế nhưng, vừa đến cổng hậu viện, cô liền thấy ánh đèn sáng rực trong Đại điện.
“Hả?”
Đã nửa đêm rồi, ai còn ở đó? Chẳng lẽ thành viên Tổ chuyên án tăng ca miễn phí sao? Mang theo nghi hoặc, cô đổi hướng đi về phía Đại điện.
Vừa đến cửa, Khương Nhất liền trông thấy Hoa Hoa đang quỳ trong điện. Khuôn mặt nhỏ nhắn toát lên vẻ thành kính, miệng tụng kinh Vãng Sinh, từng câu từng chữ siêu độ vong linh.
Khương Nhất khẽ nhướng mày, vô thức dựa người vào khung cửa.
Thời gian lặng lẽ trôi. Bóng dáng nhỏ bé vẫn quỳ yên bất động. Trong Đại điện trống trải tĩnh mịch, tiếng kinh văn ngân nga lặp đi lặp lại, vang vọng rõ ràng.
Mãi đến khi tụng xong ba lượt, Hoa Hoa mới đứng dậy khỏi bồ đoàn, rồi thành tâm thắp ba nén hương lên bàn thờ.
Vừa xoay người lại, Hoa Hoa liền nhìn thấy Khương Nhất đang đứng ở cửa. Cô bé vội vàng kêu lên:
"Sư phụ, chị ở đây từ khi nào vậy?"
Khương Nhất từ tốn bước vào, ánh mắt lướt qua những pho tượng Thiên Tôn trong Đại điện rồi mới hỏi:
"Câu này phải để tôi hỏi em mới đúng. Nửa đêm không ngủ, chạy đến đây làm gì?"
Hoa Hoa không hề giấu giếm, đáp thật:
"Tụng kinh siêu độ cho Mạnh Vũ, mong anh ấy có thể thuận lợi siêu thoát."
Khương Nhất gật đầu:
"Tụng xong thì mau nghỉ ngơi đi."
Nói xong, cô xoay người định trở về hậu viện.
Nhìn theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui/2957634/chuong-1368.html