"Cao Kiện, tay của anh không sao chứ?" Thiết Ngưng Hương cảm thụ hơi ấm đang chảy trong lòng bàn tay, nắm chặt tay của tôi.
"Không phải máu của anh, em yên tâm." Từ sau khi rời khỏi Thế Kỷ Tân Uyển, lông mày của tôi chưa từng giãn ra.
Lúc này tạm thời lợi dụng Âm Dương Quỷ Thuật lấp liếm cho qua; nhưng dựa theo tính cách có thù tất báo của Lục Cẩn, gã nhất định sẽ không bỏ qua cho tôi, sau này chắc chắn sẽ còn càng nhiều nguy hiểm đang đợi mình.
"Xin lỗi, lại gây thêm phiền phức cho anh." Giọng của Thiết Ngưng Hương tràn đầy tự trách. Lần bị mẹ ép dự tiệc khi trước, cô đã phát hiện cách mà Lục Cẩn nhìn cô rõ ràng rất dâm tục. Lúc này nhớ lại, chuyện ấy khiến cô cảm thấy rất khó chịu: “Địa vị của đám người tu đạo này rất lớn. Em từng nghe ba em nói, bọn họ và lãnh đạo cấp cao có quan hệ mật thiết, chuyên môn vì xử lý một ít chuyện bí ẩn cho Trung Quốc, địa vị cực cao. Cơ quan công an địa phương căn bản không dám đắc tội bọn họ."
"Ừ, vừa rồi xem dáng vẻ cúi đầu của cục trưởng Lưu thì anh đã hiểu rồi." Tôi không chút cảm xúc, dần tỉnh táo lại.
"Bọn họ đến Giang Thành vốn là để ghi nhận công lao của anh, ngăn đập Lan Giang vỡ, cứu vớt trăm vạn sinh linh tại Giang Thành. Dựa vào thành tích này, anh cũng có hi vọng tiến vào tông môn, học tập học đạo pháp chân chính, chỉ tiếc bị hủy vì thằng khốn Lục Cẩn." Thiết Ngưng Hương bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/livestream-sieu-kinh-di/940516/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.