Dịch: Vạn Cổ
"Ông chủ, mấy cái lồng này đủ kiên cố không vậy?" Tôi thấy hơi sợ.
Từng con chó chiến nhe hàm răng nanh dữ tợn trong hai dãy lồng nhốt trái, phải. Chúng nó nhìn tôi chằm chằm như thấy một con thú dữ, cả đám đều chuẩn bị tư thế tấn công. Nếu không nhờ xích sắt khóa lại, phỏng chừng bọn nó đã lập tức xông vào xé nát tôi.
Ông chủ cũng cảm thấy bực bội ngay ngoài cửa: "Chuyện này chưa từng xảy ra, chẳng lẽ anh bạn đây trước kia làm nghề mổ chó?"
"Gà mà em còn chưa dám giết, nói chi giết chó?" Mặc dù mấy con chó dữ này trông rất hung tợn, cường tráng, nhưng cũng không phù hợp yêu cầu của tôi. Nhìn dáng dấp của bọn chúng, tôi biết mình khó dạy dỗ nó nếu mua về.
"Ông còn giống chó khác hay không?" Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định, vì nơi này chính là cửa hàng thú cưng lớn nhất trong khu chợ chó này. Nếu tôi không thể tìm được một em chó vừa ý tại đây, vậy cũng không cần đến mấy tiệm khác.
Ông chủ nghe tôi hỏi thế, bèn hít sâu một hơi, trả lời đầy ẩn ý: "Hôm nay thật là kỳ lạ mà, mà thôi, nếu dẫn cậu vào tận đây rồi, tôi liền cho cậu xem vài thứ tàng tư của tôi."
Tôi băng ngang hai hàng lồng sắt, đi đến một phòng nuôi nhốt cuối cùng.
Vừa cách hơn 10 mét, dường như bọn chó bên trong nơi đó cảm giác được gì đó, bèn tru lên ồn ã liên hồi. Tiếng chó sủa chấn động, dường như muốn lật tung cả nóc nhà. Tiếng song
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/livestream-sieu-kinh-di/940984/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.