"Bíp—" Tiếng chuông từ máy liên lạc của đại tá vang lên. Ông bắt máy, vừa trao đổi vài câu với đầu dây bên kia, vừa không ngừng quan sát Sở Thập Hàm.
Khi cuộc gọi kết thúc, đại tá và Sở Thập Hàm nhìn nhau một lúc, rồi ông đột nhiên quay đi, hắng giọng: "ID hoàn toàn hợp lệ, cậu có thể rời đi, Sở Thập Hàm."
Sở Thập Hàm cũng giật mình. Cậu lặng lẽ liếc nhìn Tạ Diêm.
Tạ Diêm vẫn chống cằm, vẻ mặt uể oải như người đang ốm. Khi cảm nhận được ánh mắt Sở Thập Hàm, hắn ngước mắt lên, lại nở nụ cười tinh quái như cáo già.
Sao cứ phải nhìn cậu mà cười hoài vậy?
Sở Thập Hàm quay mặt đi. Cậu đã hiểu ra - có lẽ Tạ Diêm đã... tìm cách giải quyết vấn đề ID giả cho cậu.
Nhưng từ khi nào?
"Không thể nào!" Tạ Cẩn An từ phía sau xông lên, "ID của hắn rõ ràng là giả! Sao có thể—"
Đại tá phất tay, lập tức có binh lính xông lên chặn Tạ Cẩn An lại.
Tạ Diêm nhìn Tạ Cẩn An bằng ánh mắt như đang nhìn đồ ngốc: "Nếu chỉ biết dùng mấy mánh khóe vụng về này, thì tốt nhất đừng đụng đến người của tôi."
Tạ Cẩn An sững sờ, chợt hiểu ra: "Là anh! Anh đã đổi ID của Sở Thập Hàm phải không?"
"Ôi, đừng vu oan cho tôi chứ," Tạ Diêm thong thả gõ ngón tay lên bàn, giọng điệu thư thái, "Tôi đã bị Tạ gia đuổi cổ rồi, làm sao có quyền lực như tiểu thiếu gia nhà họ Tạ, muốn gì được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-cham-huynh-de-tot-cua-ban-trai-thi-phai-lam-sao/2793762/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.