Tạ Diêm gần như đang cắn xé đôi môi Sở Thập Hàm.
Cả hai nhanh chóng nếm được vị tanh của máu trong miệng nhau, thứ mùi vị ấy theo vòm họng xộc thẳng lên mũi.
Nhưng Tạ Diêm dường như vẫn chưa thỏa mãn, lưỡi hắn quấn lấy những giọt máu vừa bị cắn ra, nhấn chìm chúng trong sự xáo trộn của nước bọt.
Sở Thập Hàm cứng đờ người trước sự hiện diện của người khác, nhưng cậu hiểu rõ việc dỗ dành Tạ Diêm là ưu tiên hàng đầu. Từng chút một, cậu dùng đầu lưỡi chạm nhẹ vào lưỡi Tạ Diêm, như đang vỗ về một con thú dữ đang nổi cơn hung hăng.
Nụ hôn của Tạ Diêm dần trở nên dịu dàng hơn.
Mục Tư Niên trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mắt: Trước đây khi nghe Sở Thập Hàm kể, hắn chưa bao giờ thực sự hình dung ra cảnh Sở Thập Hàm bị áp đảo như thế này.
Bởi lẽ trong suốt nhiều năm qua, Mục Tư Niên luôn thấy Sở Thập Hàm mạnh mẽ, quyết đoán, lạnh lùng - một sát thủ thực sự không chút tình cảm.
Trừ những lúc nhắc đến "ca ca".
Hắn chưa bao giờ tưởng tượng ra cảnh Sở Thập Hàm bị khống chế hoàn toàn: Đôi môi mỏng thường lạnh lẽo giờ đỏ ửng, khuôn mặt vốn vô cảm nay ửng hồng, những kỹ năng chiến đấu khiến giới sát thủ Khu 13 khiếp sợ giờ trở nên vô dụng. Sở Thập Hàm bị ép đứng đó, thậm chí phải ngửa đầu lên để đón nhận nụ hôn.
Nhưng kẻ đang đè lên người Sở Thập Hàm kia lại có đủ tư cách và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-cham-huynh-de-tot-cua-ban-trai-thi-phai-lam-sao/2793802/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.