Dòng máu nóng dần xoa dịu cơn khát điên cuồng. Có lẽ cảm nhận được điều gì đó bất thường, Sở Thập Hàm chậm rãi ngừng hút máu, muốn ngẩng đầu lên nhìn và đưa tay kiểm tra.
Tạ Diêm lập tức giữ chặt đầu cậu: "Tiểu Thập, ngoan... đừng động đậy."
Sở Thập Hàm khẽ dừng lại. Trong màn sương mờ ảo của ý thức, cậu nhanh chóng suy nghĩ - nghe lời ca ca quan trọng hơn.
Và cậu im lặng nghe theo.
Tạ Diêm khẽ cúi nhìn alpha trong lòng một lúc, rồi đặt Sở Thập Hàm xuống, để cậu tựa lưng nhẹ nhàng vào tường. Giọng hắn lạnh mà dịu dàng: "Ở yên."
Đôi mắt Sở Thập Hàm đỏ ngầu, tầm nhìn mờ ảo không thể nhìn rõ khuôn mặt Tạ Diêm. Đôi nanh dính máu khẽ động đậy, nhưng cuối cùng cậu vẫn im lặng nghe lời.
Một cái vuốt v e nhẹ lên mái tóc. Tạ Diêm đứng dậy, xoay người hướng về phía Vampire đang bị lực tinh thần đè bẹp dưới đất.
Vampire lập tức hiểu ra - Tạ Diêm chuẩn bị ra tay không nương!
Gã bỏ luôn vẻ ngoài giả tạo, đôi đồng tử đỏ như máu trào ra sức mạnh kinh thiên, ào ạt như thủy triều hướng thẳng về Tạ Diêm!
"Loài người... ích kỷ và tham lam, đã ruồng bỏ chúng ta, chối bỏ chúng ta."
Lực tinh thần của Tạ Diêm như bão táp quét ngang, nghiền nát mọi thứ.
"Chúng chỉ biết lợi dụng lẫn nhau, cướp đoạt lẫn nhau, dùng lưỡi kiếm quyền lực đàn áp kẻ yếu."
Đôi cánh dơi của Vampire vỗ mạnh, cuộn không khí thành những lưỡi gió
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-cham-huynh-de-tot-cua-ban-trai-thi-phai-lam-sao/2793827/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.