Những ngôi sao lấp lánh trên nền trời đêm, ánh sáng mờ ảo chiếu xuống mặt đất, tạo thành những vệt sáng nhỏ nhoi.
Một người đàn ông khoác áo choàng bước ra từ phòng nghỉ, lướt qua doanh trại. Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy một vài sợi tóc bạc lòa ra khỏi lớp áo choàng đen, đung đưa trên vai.
Từ một chiếc lều gần đó, tiếng r3n rỉ đau đớn của một omega vang lên:
"Đau quá! Aaaaaa!!!"
Tiếng kêu thảm thiết kéo dài khiến người đàn ông áo choàng dừng bước. Hắn nghiêng đầu, nheo đôi mắt vàng nhìn về phía chiếc lều đóng kín.
"Á! Đau quá! Tay tôi chắc gãy rồi! Tạ Diêm dám đối xử với tôi như vậy sao?... Tôi không muốn gần hắn nữa được không? Dù đẹp trai giỏi giang thế nào đi nữa, tôi còn muốn sống thêm vài ngày nữa..."
Chính là cái tên An nào đó.
"Thiếu gia, đây là mệnh lệnh của lão gia, Tạ Diêm rất quan trọng..."
"Quan trọng cái gì? Trước kia cũng thế, bây giờ cũng thế... Tôi đã nói khẩu vị của hắn không bình thường! Chắc chắn là có vấn đề gì đó, đằng nào hắn cũng chẳng ưa loại như tôi!"
Tạ Diêm hơi nhíu mày, cảm thấy trước đó đã quá nhẹ tay với tên omega này. Dám cả gan bình phẩm sau lưng hắn? Nếu là trong tổ chức, kẻ nào dám buông lời bất kính về "Vương", kết cục của tên đó chắc chắn sẽ là bài học cảnh tỉnh cho tất cả.
Dám lợi dụng hắn sao? Đôi mắt vàng của Tạ Diêm lóe lên tia sáng lạnh, ngay lập tức một luồng lực lượng tinh thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-cham-huynh-de-tot-cua-ban-trai-thi-phai-lam-sao/2793829/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.