18 năm sống của Tạ Diêm, kể cả trong vùng phóng xạ, chưa ai dám đụng đến hắn.
Một alpha cấp S đâu phải người dễ bị bắt nạt.
Ấy vậy mà giờ đây, có người dám áp dao vào cổ hắn.
Trải nghiệm mới lạ, Tạ Diêm thầm nghĩ.
Hắn giơ hai tay đầu hàng, thậm chí còn hỏi rất hợp tác: "Cướp như thế nào?"
Sở Thập Hàm khẽ dừng, lưỡi dao dịch sang trái, chỉ vào con hẻm tối om: "Anh vào đó."
Tạ Diêm liếc nhìn: Ồ, còn biết chọn góc khuất.
"Con tin" Tạ Diêm bị dồn vào tường, bị cái nhìn của Sở Thập Hàm soi mói.
Hắn cũng nghiêm túc quan sát lại cậu.
Rõ ràng... Sở Thập Hàm hôm nay không bình thường.
Tạ Diêm lướt qua các sự kiện hôm nay, nhớ lại lúc gặp hai dị biến thể trong nhà hàng.
"Cáo cáo nhất định phải buộc chỉ hồng cho hai người!!"
Lời của dị thể cáo vang lên trong đầu.
Phải chăng năng lực của tên đó đã ảnh hưởng đến Sở Thập Hàm? Lúc nào?
Trạng thái này kéo dài bao lâu? Có hại gì không?
Sáng mai phải bắt lại bọn chúng tra hỏi mới được.
"Mật khẩu tài khoản." Giọng Sở Thập Hàm lạnh băng kéo hắn về hiện thực.
Tạ Diêm thu hồi suy nghĩ, cúi đầu cười:
"Nhận diện mống mắt đấy."
Sở Thập Hàm giơ thiết bị lên quét khuôn mặt điển trai của hắn: Nhận diện thất bại.
Cậu ngẩn người, chỉ thấy đôi mắt vàng với đồng tử dã thú của Tạ Diêm.
"Anh đổi lại." Sở Thập Hàm nhíu mày.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-cham-huynh-de-tot-cua-ban-trai-thi-phai-lam-sao/2793867/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.