🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mười phút sau, Thẩm Dung và Chương Thanh Hồi như hai miếng thịt trên thớt, ôm đầu ngồi xổm dưới đất, không dám hé răng nửa lời.

 

Sở Thập Hàm lạnh lùng liếc nhìn họ, quay sang Tạ Diêm: "Chồng?"

 

Tạ Diêm giả vờ không nghe thấy dấu chấm hỏi: "Ừm, vợ."

 

"..." Sở Thập Hàm tiến sát hơn, "Lúc nãy anh không gọi thế."

 

"Em thích nghe gì cũng được." Tạ Diêm ôm ghì lấy cậu, "Anh còn lo em không xử được bọn chúng, bởi..."

 

Bởi nửa tiếng trước, Sở Thập Hàm bước đi còn khó khăn.

 

Sở Thập Hàm bình thản nói: "Đối phó bọn họ thì đủ."

 

Chương Thanh Hồi: "..." Dù sao cũng là dị thể có tiếng trong tổ chức, coi thường người quá đấy!

 

Thẩm Dung: "Hí hí." Đúng là CP của ta! Gọi vợ gọi chồng kìa! Hí hí hí...

 

Tạ Diêm dừng lại, quay sang hai dị thể, chậm rãi bước tới.

 

Chương Thanh Hồi: "..."

 

Thẩm Dung: "..." Hết dám ship rồi...

 

Tạ Diêm nhìn xuống, giọng lạnh: "Đầu độc Sở Thập Hàm? Ai chủ mưu?"

 

Hai dị thể im lặng hồi lâu. Bất ngờ, Thẩm Dung hùng dũng: "Là..."

 

"Là ta!" Chương Thanh Hồi hào hiệp khác thường - Con cáo còn nhỏ, lỡ bị gãy tay gãy chân thì sao? Dù sao xúc tu của mình cũng mọc lại được...

 

"Ta bỏ độc vào đồ ăn..."

 

"Ồ?" Tạ Diêm chống cằm, "Vì sao?"

 

"Vì... vì..." Chương Thanh Hồi bỗng đơ người, không nghĩ ra lý do.

 

"..." Thẩm Dung không nhịn được nữa, "Thực ra là em làm!"

 

Tạ Diêm chuyển ánh mắt sang y.

 

"Nhưng em không cố ý mà!" Thẩm Dung vội vàng biện giải, "Sau khi bị hai người bắt, em đâu có định gán ghép gì đâu. Tại các người dùng sức quá mạnh, giật rụng một sợi lông đuôi của em, rơi ngay lên người mình..."

 

Tạ Diêm: "..."

 

Thẩm Dung nhanh nhảu: "Nhưng nghe cách xưng hô thì hai người đúng là một cặp mà! Sợi lông đỏ này... coi như điểm thêm chút gia vị cho tình cảm đi! Ngài rộng lượng tha cho bọn em đi! Em nguyện làm trâu làm ngựa..."

 

"Ai bảo chúng tôi là một cặp?" Tạ Diêm đột ngột cắt ngang, "Cậu ấy vốn là em trai tôi..."

 

Sở Thập Hàm: "..."

 

Thẩm Dung đơ người, đầu óc như có vạn con ngựa chạy qua... Chẳng lẽ họ vốn là anh em ruột, nhưng vì sợi lông đỏ của mình mà...

 

Y run rẩy hỏi: "Các người... các người không làm gì chứ?"

 

Tạ Diêm chỉ nhìn y với ánh mắt nguy hiểm.

 

Thẩm Dung vội liếc nhìn Tạ Diêm đang cười đầy đe dọa - có vẻ không sao, lại nhìn sang Sở Thập Hàm đang khoanh tay dựa tường - đánh nhau giỏi thế chắc cũng ổn...

 

Rồi y chợt nhìn thấy vết cắn đỏ tươi sau gáy Sở Thập Hàm.

 

Không thể nào... không phải như y nghĩ chứ...

 

Thẩm Dung nuốt nước bọt, cố lảng ánh mắt đi, nhưng rồi lại thấy những vết hôn đủ cỡ trên cổ Sở Thập Hàm, một vệt đỏ dài còn kéo xuống tận dưới cổ áo phông rộng thùng thình...

 

"Chẳng lẽ tôi dùng sợi chỉ đỏ biến anh em ruột thành 'couple' rồi sao?"

 

Thẩm Dung tuyệt vọng hít một hơi. Y thừa nhận trong tiểu thuyết thì rất thích thể loại này, nhưng ngoài đời... Tạ Diêm sẽ tha cho y chứ?

 

"Hai người... là anh em ruột, sao chẳng giống nhau chút nào?" - Thẩm Dung hỏi bằng giọng tuyệt vọng.

 

Sở Thập Hàm nghe thấy, quay sang nhìn y với ánh mắt kỳ lạ: "Vì chúng tôi không phải anh em ruột."

 

Tạ Diêm bị bóc mẽ trò đùa ác ý, bật cười khẽ nhìn Sở Thập Hàm: "Gọi ca ca."

 

Sở Thập Hàm phức tạp nhìn Tạ Diêm một lúc, dường như không hiểu nổi hành động trẻ con này, nhưng cuối cùng vẫn nghe lời: "Ca ca."

 

À thì ra là giả! Thẩm Dung lập tức diễn ngay để trấn an tinh thần.

 

"Vậy... vậy em có phải là người giúp hai người phá vỡ bức tường ngăn cách không?" - Thẩm Dung cố gắng tranh thủ cơ hội sống - "Hay là tha cho em đi?"

 

"Nhưng Tiểu Thập còn rất nhỏ." - Tạ Diêm vẫn cười nhìn y - "Tôi không thích người khác làm rối loạn kế hoạch của mình."

 

Thẩm Dung lập tức rơi vào cơn bão não khác: Nhỏ là thế nào? Nhìn hai người họ rất trẻ... nhưng chắc đã thành niên rồi... chắc rồi...

 

"Ca ca, em đã thành niên rồi." - Sở Thập Hàm nhanh miệng nói trước.

 

Thẩm Dung lại thở phào nhẹ nhõm.

 

"Ừ, bạn nhỏ Sở Thập Hàm mới thành niên ngày hôm qua." - Tạ Diêm nhìn về phía chín cái đuôi của Thẩm Dung - "Ngươi may mắn đấy, nếu sớm hơn một ngày... ta sẽ cạo sạch lông đuôi của ngươi, rồi sau đó..."

 

"Ngài rộng lượng tha cho!" - Thẩm Dung vội nói, diễn tả hoàn hảo sự nịnh nọt của loài hồ ly - "Hay là ngài lùi lại xa chút? Lông hồ ly ngửi lâu sẽ trúng độc..."

 

"Ngươi có thể tự thu đuôi vào." - Tạ Diêm nhìn thấu mưu kế của y - "Hơn nữa, ta không bị ảnh hưởng."

 

Chương Thanh Hồi cuối cùng cũng mở miệng, nhìn Thẩm Dung rồi lại nhìn Tạ Diêm: "Thực ra từ hôm qua tôi đã rất thắc mắc, rốt cuộc ngài phát hiện ra bọn tôi thế nào? Còn năng lực nữa... ngài cũng là dị thể?"

 

Tạ Diêm cười: "Xem ra con bạch tuộc này thông minh hơn cả hồ ly."

 

Thẩm Dung trừng mắt Chương Thanh Hồi: Bị ngu à! Phải giả vờ như không biết gì chứ! Trong tiểu thuyết, người biết quá nhiều đều chết hết, hiểu không aaaaaaaaaa?!!!

 

Chương Thanh Hồi thận trọng tiếp tục: "Ngài muốn thu nhận chúng tôi làm thuộc hạ, chắc có mục đích gì đó? Tha cho chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp ngài."

 

Tạ Diêm nhìn họ một lúc, chậm rãi đứng dậy dựa vào Sở Thập Hàm: "Ta phát hiện mình rất được lòng bọn dị thể các ngươi, tại sao?"

 

"... Năng lực trên người ngài rất kỳ lạ," Chương Thanh Hồi suy nghĩ, "cực mạnh, khiến người ta... vừa sợ hãi vừa khao khát."

 

"Vừa sợ vừa khao khát?" Tạ Diêm trầm ngâm, đúng là chẳng khác gì thịt Đường Tăng.

 

"Nếu ngài cảm thấy phiền phức, có thể thử che giấu lực lượng của mình... Chúng ta có thể làm một giao dịch, tôi dạy ngài cách ẩn giấu sức mạnh, đổi lại ngài tha cho Thẩm Dung lần này..."

 

Nghe vậy, Tạ Diêm cuối cùng cũng hứng thú, nhìn thẳng vào Chương Thanh Hồi.

 

Tạ Diêm ở lại nhà hàng Pháp khá lâu rồi mới đi. Tình cờ nơi này gần học viện quân sự, hai người liền cùng nhau đến làm thủ tục nhập học.

 

"Anh tin lời hắn ta sao?" Sở Thập Hàm hỏi, "Nếu hắn lừa anh..."

 

"Không đâu," Tạ Diêm cười khẽ, "Anh đã khống chế tinh thần hắn ta một chút, hắn không thể nói dối anh được."

 

Khống chế tinh thần? Sở Thập Hàm khựng lại, đó là năng lực dị biến của Tạ Diêm?

 

"Anh cũng có thể khống chế em không?" Sở Thập Hàm hỏi.

 

"Có lẽ được," Tạ Diêm nói nửa đùa nửa thật, "Nên từ nay về sau, trước khi giấu anh làm chuyện gì, Tiểu Thập nên suy nghĩ kỹ... ví dụ như gia nhập tổ chức nào đó để kiếm tiền..."

 

"Anh cũng đang lén kiếm tiền," Sở Thập Hàm phản kích, "Anh có một trăm triệu."

 

Tạ Diêm ngừng lại: "Tiền mặt khoảng chừng đó thôi..."

 

"Vậy còn tài sản không lưu động khác sao?"

 

"Lo Tiểu Thập không đủ tiền cưới vợ," Tạ Diêm khẽ cười, "nên anh phải tự kiếm thêm chút đỉnh."

 

"8 triệu, em sẽ trả anh."

 

"Hmm?" Tạ Diêm quay sang nhìn Sở Thập Hàm, "Hiện tại chúng ta là quan hệ gì?"

 

Sở Thập Hàm: "Ca ca, bạn trai."

 

"Tiền của ca cavà bạn trai chính là tiền của em," Tạ Diêm ôm eo Sở Thập Hàm, dắt cậu về phía bàn đăng ký, "Nếu em nhận anh là bạn trai, thì không cần trả."

 

Sở Thập Hàm im lặng một lúc, đột nhiên lên tiếng: "Anh chắc muốn ôm em thế này sao?"

 

Tạ Diêm giật mình, như vừa nhớ ra điều gì, liếc nhìn xung quanh.

 

Thực ra, Tạ Diêm từ nhỏ đã quen với ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người vì ngoại hình quá xuất chúng, nên vô thức bỏ qua những cái nhìn chăm chú của các học viện quân sự.

 

Nhưng lần này ánh mắt họ khác biệt - tất cả đều đổ dồn vào... bàn tay Tạ Diêm đang đặt trên eo Sở Thập Hàm.

 

Từ lâu, toàn bộ học viện đã đồn về việc năm nay có hai alpha cấp S cùng nhập học.

 

Cấp S vốn cực kỳ hiếm, huống chi là hai cùng lúc.

 

Nên dù chưa nhập học, hai tấm ảnh trong hồ sơ của Tạ Diêm và Sở Thập Hàm đã lan truyền chóng mặt.

 

Dĩ nhiên, nguyên nhân lớn là vì hai khuôn mặt đó đều đẹp không kém cạnh nhau.

 

Dù cùng là học viên của Liên bang, nhưng bản năng alpha luôn muốn phân thắng bại. Mọi người đều chờ đợi màn so tài giữa hai cấp S này.

 

Vậy mà ngày nhập học *****ên, một alpha cấp S lại ôm eo alpha cấp S kia, đường hoàng đi đến bàn đăng ký.

 

Không thu hút chú ý mới lạ!

 

Tạ Diêm đối mặt với vô số ánh mắt, rất muốn nói: Hai alpha thân thiết với nhau có gì lạ đâu?

 

"Xin chào, phải Tạ Diêm và Sở Thập Hàm không?" - Một nam sinh ở bàn đăng ký chính xác gọi tên họ, "Tôi là Quan Thi Lang. Danh tiếng hai cậu đã vang xa trước khi nhập học. Tôi tình cờ thấy ảnh hai cậu trên diễn đàn."

 

"Ừ." Tạ Diêm đưa hai mã định danh đã chuẩn bị sẵn.

 

Quan Thi Lang lại sửng sốt.

 

Cũng không trách được - Sao Tạ Diêm lại tự nhiên lấy mã định danh của hai alpha cùng lúc?

 

Mã định danh không phải thứ cực kỳ quan trọng sao?

 

"Hai người... thân thiết lắm?" Quan Thi Lang vừa nhận mã vừa dò hỏi.

 

Tạ Diêm cười: "Cũng bình thường."

 

Quan Thi Lang gật đầu, cúi xuống kiểm tra mã. Ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt hắn vô thức lướt xuống, rồi đột nhiên - giật bắn người.

 

Tạ Diêm cũng nhận ra phản ứng kỳ lạ này. Thoáng nghĩ hai mã định danh gặp vấn đề.

 

Dù được lấy qua kênh đặc biệt, nhưng hắn chắc chắn chúng hoàn toàn hợp lệ.

 

Tạ Diêm nghi ngờ nhìn Quan Thi Lang, phát hiện hắn không nhìn mã, mà đang...

 

Tạ Diêm quay đầu, theo ánh mắt Quan Thi Lang nhìn lên, và phát hiện - những vết hôn đỏ tươi còn mới nguyên trên cổ Sở Thập Hàm.

 

Tạ Diêm: "..."

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.