Tạ Diêm ghét căn nhà này.
Hắn dựa vào đầu giường, nghiêng đầu nhìn căn phòng trống trải.
Chiếc gối và chăn bên cạnh được xếp thành một vòng nhỏ.
Chẳng có gì cả.
Alpha của hắn đã không ở bên.
Chắc chắn là bỏ trốn rồi.
Bắt alpha quay lại thôi, nhốt trên giường, khiến em ấy không bao giờ trốn thoát được nữa.
Tạ Diêm nghĩ vậy, vừa quyết định trong lòng thì cửa phòng bỗng mở ra.
Có kẻ xâm nhập lãnh địa và tổ ấm của hắn.
Tạ Diêm với đôi đồng tử dọc vàng óng, nhìn ra cửa đầy nguy hiểm.
Rồi đột nhiên nghiêng đầu.
Ở cửa đứng một thanh niên tóc đen mắt đỏ — alpha của hắn.
Tạ Diêm dán mắt vào cậu.
Hoàn toàn không nhận ra từ góc nhìn của Sở Thập Hàm, hắn lúc này giống như một con thú dữ đang nhìn chằm chằm vào con mồi.
Sở Thập Hàm bước vào.
Tạ Diêm càng nhìn dữ hơn.
Nếu alpha của hắn dám chạy, hắn sẽ...
Sở Thập Hàm đi đến cạnh giường, cúi xuống hôn nhẹ môi Tạ Diêm.
Tạ Diêm: "..."
"Đến kỳ nhạy cảm rồi à? Sao không tìm em?" Trong bóng tối, Sở Thập Hàm chỉ thấy đôi mắt vàng lấp lánh của Tạ Diêm, nhờ chút ánh sáng đó, cậu đưa tay sờ lên mặt hắn, rồi dò dẫm xuống dưới, ôm lấy eo Tạ Diêm.
Cậu cúi người, trực tiếp ngồi lên người Tạ Diêm trong tư thế ôm: "Cần tin tức tố? Hay anh muốn làm?"
Trong chớp mắt, Tạ Diêm đã ngửi thấy mùi pheromone tequila mà hắn đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-cham-huynh-de-tot-cua-ban-trai-thi-phai-lam-sao/2793871/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.