Áo khoác vừa như in, kỳ lạ là kiểu dáng giản đơn và chất vải mang hơi hướm Á Đông vừa khớp khi khoác lên mình anh, trong hài hoà hiện ra sắc sảo, khác hoàn toàn với những du khách thuê phục trang chụp ảnh lưu niệm tại các quốc gia. Khi về Edwin cũng có quà cho cô. Nó được gói trong giấy màu xanh đỏ theo tông Giáng Sinh kèm chiếc nơ bướm xinh xắn thắt bằng ruy băng nhung trắng. Giang Miểu mở ra, bên trong là một bình hoa thuỷ tinh thủ công với màu sắc rất đỗi trang nhã, đi theo bộ chén tròn phong cách Richter.
“Cảm ơn, tôi thích lắm.” Cô rót nước, cắm bó hoa loa kèn vừa mua vào bình rồi quành về, hớn hở rửa bộ chén và xếp vào tủ theo màu sắc. Edwin dựa bàn nhìn cô, cô hôn lên má anh như trao thưởng, đoạn nhấn mạnh: “Tôi thích lắm lắm luôn.”
Sinh nhật của Edwin vào cuối tháng Một, kì trước Giang Miểu ngó vào hộ chiếu của anh thì thấy. Cô hỏi lịch trình anh ngày đó. Edwin và đồng nghiệp vẫn “tách bạch công ty và cuộc sống riêng” kiểu Tây, anh có mấy người bạn ở Thành phố M nhưng giữa các chàng trai không hay nhớ sinh nhật nhau. Giang Miểu lơ đễnh hỏi lịch trình trong tuần, Edwin nào hay cô đã biết sinh nhật mình, trung thực báo cáo mà không hề nghĩ về hướng kia.
Giang Miểu lên kế hoạch tổ chức tiệc mừng.
Giang Miểu bảo hôm đó mình đi gặp một người mà vừa khéo gần nhà, tiện thể gửi cho anh bộ sách, nhân đây vòi chìa khoá nhà anh. Dẫu Edwin nghi hoặc nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-thuy-tinh/2377319/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.