Sau khi cùng nhi ca hắn ôn lại chuyện xưa Cửu Anh đành từ biệt họ trở về tam giới.
''Tam đệ sao ta thấy ngươi hình như cũng không còn nội đan? Ma khí cũng không có?''
''Chẳng giấu gì nhị ca, Vạn hồn châu của ta đã bị người khác đoạt lấy hiện không rõ tung tích vì thế ma nguyên bị tắt nghẽn không tài nào vận được nội lực.''
Hỗn Độn :''Ngươi đang nuôi lại đan à? Cho ta xem qua nào.''
Hắn đưa tay vào huyết hầu rồi kéo nhẹ cái đuôi của xà trùng ra khỏi cơ thể :''Nó đây nhị ca, nhưng ta chỉ mới nuôi được ít lâu thôi.''
Hỗn độn nắm lấy con vật rồi phun từ miệng ra một luồng hỏa khí màu tím, luồng khí bao bọc lấy xà trùng, nó uốn éo một lúc rồi đông cứng lại hóa thành một viên hắc minh châu.
'' Tuyệt quá! Cảm ơn nhị ca.''
Hắn đưa tay vuốt ve con hổ nhỏ :''Ai bảo ngươi là tam đệ của ta, nhị ca chỉ có thể giúp ngươi bấy nhiêu thôi còn nữa... Sư phụ đã rời khỏi Hồng Hoang đi ngao du tam giới rồi, nghe nói ổng đang tìm ngươi để hỏi tội đấy.''
Cửu Anh cầm lấy viên hắc minh châu nuốt vào bụng :''Nhị ca yên tâm, sư phụ sẽ không bao giờ tìm được ta đâu. Ta cũng nên đi rồi phiền huynh khi nào đại ca tu lại được thần thức ta lập tức quay về thăm huynh ấy, ta có rất nhiều lời muốn nói, ta đi nha.'' - Hắn vươn mình hóa thành một con cự xà chín đầu tung cánh bay ra đại lộ hồng hoang mất hút.
''Đại ca nhìn hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lo-trinh-minh-gioi/1663114/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.