Editor: Gấu Gầy
Cánh cửa văn phòng bị đẩy ra, một người đàn ông vẻ ngoài sắc sảo xiêu xiêu vẹo vẹo dựa người vào khung cửa.
"Có một cuộc gọi từ công trường nói rằng có người tìm cậu."
"Ai?"
"Tiết Bảo Thiêm."
Bút đã hết mực, cuốn tập viết thư pháp bị đẩy sang một bên, chai mực bị vặn ra, đầu bút nhét vào, chất lỏng màu xanh đậm vô tình chạm vào cổ tay áo, bộ quần áo trị giá vài nghìn tệ của cậu đang ở trong tình trạng vô cùng lộn xộn.
Đặt bút xuống, đẩy ghế ra sau, đôi giày da bóng loáng dẫm trên sàn nhà, bước đến tủ quần áo ở phòng trong, ngón tay thon dài cầm chiếc áo sơ mi đen lên.
Thân hình cường tráng khác thường lại một lần nữa được bọc trong lụa, cài cúc từ dưới lên trên cho đến nút trên cùng, ngón tay hơi dừng lại, vô thức chạm vào vết sẹo do thuốc lá dưới xương quai xanh bên phải.
Sau khi cài xong chiếc cúc cuối cùng, trong phòng vang lên một giọng nam dịu dàng: "Tôi biết rồi."
"Hình như anh ấy vẫn luôn đang tìm cậu."
Người đàn ông ngước mắt lên và nhắc lại: "Tôi nói tôi biết rồi."
Tiết Bảo Thiêm phun một đống bụi trong miệng ra, lại cau mày hỏi: "Không có người nào tên là Trương Thỉ? Ba tháng trước cậu ta sống ở lán trại của các anh, cái giường ở góc bên trái là của cậu ta, cậu ta sài ga trải giường caro màu xanh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/loai-chim-ma-quy-khach-dang-tim-kiem-hien-khong-ton-tai/686676/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.